Có người như heo, năm tháng chính là con d/ao mổ heo; mà có người tựa rư/ợu, tháng năm càng thêm nồng nàn.
13
Khép cánh cửa Tẩy Mai thất, khi quay đầu nhìn thấy Thị lang Bộ Lễ, Thượng thư Bộ Công cùng một dãy tiểu đồng đứng ngẩn người nhìn ta cùng Trì Mặc bước ra, trong lòng ta vang lên tiếng thở dài: "Ái chà!"
Nhất là khi đám người kia cười gượng gạo: "Vô tình đi ngang qua, bọn hạ quan tuyệt đối không thấy gì cả!"
Nhất là những khuôn mặt họ hiện rõ chữ: "Lục công chúa cùng Thái phó đại nhân từ một phòng đi ra!" "Trai gái chung phòng" "Ta chứng kiến tận mắt rồi!" "Kinh thiên động địa!"...
Nhất là trước khi vội vã rời đi, tất cả đều dành cho ta ánh mắt cổ vũ "Lục điện hạ cố lên!" cùng vẻ lưu luyến khó tả.
Nhất là trong đó còn có Lạc Cửu Hoa đang đảo mắt liên tục giữa ta và Trì Mặc!
Cho nên hôm sau, ta không ngạc nhiên khi thấy Lạc Cửu Hoa thức trắng đêm viết ra "Công Chúa Si Tình và Lang Lạnh Lùng 4". May mắn là: Bé con của Thái phó và ta tạm thời chưa xuất hiện trên vũ đài lịch sử!
Nhưng khi lật trang bìa, thấy bài "Thước Đạp Chi - Mai Lạc Phồn Chi Thiên Vạn Phiến" của Phùng Diên Tỷ, một dự cảm bất an đã luồn lên xươ/ng sống.
"Mai rụng cành sum nghìn cánh
Vẫn đa tình, học tuyết theo gió chuyển
Tiệc tối qua dễ tan biến
Tỉnh rư/ợu thêm sầu vô hạn
Lầu cao xuân sơn lạnh bốn bề
Nhạn viễn du qua hết
Cảnh chiều khói sương mờ tỏ
Tựa lan can chốc lát người chẳng thấy
Lệ thấm khăn lau nghĩ ngợi khôn ng/uôi"
--------Trích "Si Tình 4"-------------
Hoàng hôn buông, ánh hồng tím phủ kín sân viên, như dùng sắc màu chói lọi chế nhạo những cành mai khô héo còn xa kỳ nở rộ. Có như tiên giáng trần, có tựa mai cô đ/ộc tàn phai.
Trong Tẩy Mai thất đóng kín cửa, ánh chiều bị ngăn cách, nội thất mờ ảo.
Lục điện hạ cùng Thái phó một ngồi một đứng trước giá sách, khoảng cách gần đến mức cảm nhận được hơi thở đối phương phả vào mặt. Tai Thái phó đỏ ửng, khẽ lùi định giãn cách, nào ngờ bị Lục điện hạ kéo lại càng thêm gần.
Nàng tay ép lên tay Thái phó, cười khẽ bên tai: "Thái phó vì sao chạy trốn?"
Hơi thở phảng phất bên tai, Thái phó từ tai đến cổ trắng ngần đều ửng hồng. Không gian chỉ còn tiếng thở gấp và nhịp tim vang rõ.
Lục điện hạ nghiêng đầu, môi khẽ lướt qua vành tai Thái phó: "Hay là Thái phó..."
Lời chưa dứt, tiểu đồng xông vào gián đoạn.
Thái phó gi/ật mình đứng thẳng, Lục điện hạ ánh mắt âm trầm nhìn kẻ xông vào, không khí nồng ấm trong phòng lập tức đóng băng.
Tiểu đồng kinh hãi, quỳ rạp xuống r/un r/ẩy: "Yến tiệc sắp bắt đầu, Tiết đại nhân sai tiểu nhân mời Thái phó. Tiểu nhân chẳng thấy gì hết!" Nói rồi biến mất sau cánh cửa.
Thái phó thi lễ: "Mời điện hạ chú ý cử chỉ nơi đông quan viên." Nói đoạn vội bước đi, đôi tai vẫn đỏ au...
---------------------------------------------------
Ta khẽ khép sách, bình thản rót trà. Bánh Đậu Xanh mắt long lanh hiếu kỳ: "Công chúa, lần này sách viết gì ạ?" Vừa nói vừa với lấy cuốn sách.
Ta tránh tay nàng: "Xem gì? Suốt ngày chỉ mải mê tiểu thuyết, không có việc chính sự à?"
Bánh Đậu Xanh: "? Nhưng điện hạ sao đỏ mặt thế?"
"Nóng thôi."
Nàng cầm quạt phe phẩy: "Nghe nói phủ Tiết đại nhân nay đông khách viếng thăm, đều muốn xem Tẩy Mai thất. Tiết đại nhân đang đ/au đầu lắm."
"Quan viên thì đành đấy, dân phố chợ, kẻ ăn mày cũng muốn vào phủ."
Tiết Nguyên Kỳ? Ta lật cuốn tiểu thuyết. Tiết đại nhân trong "Si Tình 4" xuất hiện khá nhiều, tuy không nói thẳng nhưng ngầm ám chỉ "Tiết Nguyên Kỳ là hồ ly tinh".
Không hiểu Lạc Cửu Hoa nghĩ gì, không m/áu me thì không kịch tính, không tay ba thì không thành truyện?
14
Thiên Đăng hội là đại lễ trọng đại, tương truyẫn Tiên đế gặp Hoàng hậu nhờ chiếc đèn mà kết duyên, sau mấy chục năm hạnh phúc đến bạc đầu. Từ đó lấy ngày này làm Thiên Đăng nhật, dân gian tổ chức hội đèn, vừa cầu phúc vừa để nam nữ tỏ tình.
Nhìn mặt trời lên thiên đỉnh, nghe khúc hát "Công Chúa Si Tình và Lang Lạnh Lùng" văng vẳng, lòng dâng lên nóng nảy. Ta phun mạnh vỏ hạt dưa: "Thằng nhãi này dám để chị đợi lâu thế? Coi chừng mạng!"
Hôm qua Cao Cảnh Dịch đưa thư hẹn ta cùng đi Minh Hoa tự cầu phúc, tối dự hội đèn. Nhưng nó nói sáng phải đến phủ Thái phó trước, hẹn gặp dưới núi. Thế mà ta ngồi quán trà từ sáng đến trưa vẫn chẳng thấy bóng người!
Đang lúc nén gi/ận, Hạ Trụ - thị vệ thân tín của Thái tử vội bước vào: "Bẩm Lục điện hạ."
Ta nhíu mày: "Hay Cảnh Dịch gặp chuyện?"
"Tâu điện hạ, Thái tử bị Thái phó lưu lại bàn chuyện trọng sự, sai hạ thần báo điện hạ: Hôm nay Thái tử không thể tới được."