“Cũng sẽ đ/ứt mối liên hệ giữa và bố em, phòng, đi đâu được, anh…”
Khi nói những này, ngẩng nhìn tôi.
Dưới ánh đèn vàng của khách, đáy thứ cảm ch/ặt nhau.
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, đã cúi xuống, mọi cảm xúc đều bị ch/ôn vùi.
“Nhưng biết, thích những điều này.”
Giọng trầm khàn khàn, tim tôi khỏi mềm lại.
Thế tôi chủ tay ôm anh, áp sát lại, in hôn lên khóe môi anh.
“Khương Dữ, dù bố ta nhau, cũng sẽ lén lút đến anh.”
“Huống chi bây bố đã cho ta rồi mà.”
Nụ hôn bất ngờ Dữ chút ngẩn ngơ.
Mãi đó, mỉm cười.
Bàn tay đặt gáy, Dữ lại lần nữa thâm sâu nụ hôn này.
Trong thoáng chốc mơ tôi nghe thấy nói:
“Ừ, ta mãi mãi rồi.”
66
Mãi tôi mới biết, ngày đó Dữ cầm trên tay tài liệu từng đe dọa tôi.
Cùng toàn bộ tài sản cá nhân và thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần công ty.
Anh đem tất cả những thứ giao tay Tống bá.
Tự ch/ặt đ/ứt đường rút lui của thân.
Sau đó kể lại tỉ mỉ quá trình từ nhỏ đến lớn của mình.
Bao trước khi nuôi, lúc nuôi, những chuyển cảm khi xuất ngoại.
Anh phơi bày toàn bộ người trước mặt Tống bá.
Dùng thực chứng minh cảm tôi phải nhất thời hứng khởi, càng phải mưu đồ b/áo th/ù.
Mà một trái tim thành khẩn.
Chứng minh đủ yêu và năng lực tài chính để tôi suốt đời.
Khi những điều này, tôi đỏ hoe mắt.
Tôi hỏi anh:
“Anh dùng tất cả để đổi em, nếu một ngày nào đó h/ận sao?”
Lúc ấy khẽ đưa tay xoa xoa khóe đỏ của tôi.
Anh nói.
Như kẻ lạc bóng tối nhìn thấy ánh sáng liền nỡ buông tay.
Anh khao khát chiếu sáng đến thế.
Còn tôi chính ánh sáng dần lấp lánh đêm đen.
Anh tuyệt đối h/ận.
Cũng tuyệt đối buông tay.
(Hết)