Gió Chiều Quyến Rũ

Chương 14

26/06/2025 02:20

Kết quả ấy thua đột khóc, "Sinh nhật nào, quên mất."

Cô nàng này cuộc nhiêu, thế.

Cố mím môi, đọc dãy số, nhật của ấy.

Anh ta nhớ nhật ấy thành thạo thế, ngay cả bản thân cũng thấy diệu. lẽ lần nào qua tờ của nhớ luôn.

Kết quả, trên cửa hiển thị, mật mã sai.

Cố kiên nhẫn, bảo ấy nhập nhật bố mẹ thân, chị họ, nhập hết lượt.

Kết quả đều đúng.

Cố giờ đ/au thế, cái óc ấy nghĩ vậy, mật mã khó đoán thế?

Giờ ấy đứng ngoài kia, an toàn chút nào, tức bay về cũng kịp.

Anh bắt bực bội.

"Gọi điện bè đi, bảo họ cậu." hết yên tâm ấy trong tình trạng này.

"Mình buồn ngủ quá, nhớ lắm." cả dựa vào bẩm.

Lại nghe ấy nhớ cả trái đều thấy lạ.

Mặc dù luôn nhủ, ấy nhảm thôi, nhảm ấy xao xuyến thế?

Đột nghĩ ra điều đó, đọc dãy số.

Rồi nín thở, ngoan bấm dãy đó.

Khi thấy trên cửa hiển thị ba chữ "Đã mở khóa", bị đ/ập mạnh.

Lúc này, giới của chỉ tiếng đ/ập.

Dãy mở đó, nhật của anh.

Đồ ngốc!

Anh mỉm cười chế nhạo bản thân, miệng m/ắng thật ngốc, khóe miệng nhếch lên cao.

Sao trên đời phụ nữ quan trọng mức được.

"Cố Dạ." vào nhà, ngồi trên tủ giày, tiếp gọi tên anh.

"Ừ." giờ dịu dàng thế.

"Anh thông minh quá, lúc nào cũng thông minh thế?"

"Tại ngốc." câu vui.

"Tại ngốc, nên mới thích Nói khóc.

Cố trong camera, thắt lại, im lặng lúc, quyết tâm, thở dài,

"Không có."

"Không gì?" hỏi.

Cố hơi khó nói, thấy yêu, cũng hơi phiền.

Sao cứ bắt ra, đó?

Anh vốn phải hay ngọt ngào.

khó xử quá.

Do dự mãi, thấy khóc bèn nghĩ dành, thích em."

"Nói ấy dây kia gi/ận dữ.

Anh bực buồn cười, dối nào."

Vất vả mới bộc bạch lòng lần, bảo dối.

"Anh lạnh nhạt em, gọi điện, mở chỉ cần nhắn tin trước thèm ý."

Cố suýt tin, đổ lỗi trước thế?

chủ động nhắn tin toàn cô. đấy, nàn trước.

"Còn nữa?" hỏi, xem bẻ sự thật nào.

"Anh sang Mỹ tìm trai chẳng khác hư không, chắc nên qua, bản quan tâm em."

Cố cả sững sờ.

Anh nhớ tâm trạng tồi tệ cả đêm qua, cảm giác lòng tốt của chó ăn.

bỏ rơi truy c/ứu, cắn ngược.

Quả nhiên, phụ nữ vô lý, họ thiên tài tranh luận.

Nhưng lúc này thấy gi/ận, ngược thấy nổi gi/ận yêu sao?

"Vậy nào, trai hư không?"

Anh cười hỏi.

"Em em, đêm nào cũng ôm em, cạnh cũng nghĩ về em, buồn dỗ, trai phải đều nên sao?" đầy lý lẽ.

Cố bỗng cười, tâm trạng vui khó tả, "Em chắc mai tỉnh này?"

Người phụ nữ thường ấy, chỉ sưa mới trơ trẽn này.

"Em say." sợ, bảo say.

"Được, say." dừng lại, "Em vệ mặt sơ qua, ngoan ngủ đi."

"Không." hài lòng đề của máy.

"Đi đi, cúp." khuya sợ nghịch cơ thể nổi.

"Vậy... nhớ trước." buông tha.

Anh ngập giây, tay xoa thái dương, nhớ em."

"Qua loa quá." hài lòng.

Anh đ/au đầu, thấy loại này khó giờ.

Nhưng, lòng nổi, mọi nguyên dường quan trọng.

Thôi, xong đã.

Anh thở dài, thật sự rất nhớ em.

Anh dối.

Ban đầu, cũng tưởng ý từng nghĩ nhớ bỗng đồng cảm.

Anh tháng gặp rồi.

Trước từng nghĩ, chờ gặp ai thế.

"Vậy gọi bảo bối." mặt rạng cười.

Cố chỉ thấy thật đúng voi đòi tiên.

Anh gọi nổi?

"Bảo bối." vừa cũng sững sờ.

Sau vừa vệ vừa đòi kiểu này, kiểu nọ, đều kiên nhẫn theo.

Tự nghĩ cũng thấy vô lý, thể từ chối.

Giọng điệu yêu của lần cảm thật vật vô cùng yêu.

Cuối cùng cũng ngủ được.

Anh hoàn thành việc thành tựu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm