Tình Ý Đong Đầy

Chương 21

16/09/2025 10:43

Những việc còn lại đã có Ôn đại nhân cùng huynh trưởng của nàng thu xếp. Cùng lên đường, một đường phong trần vất vả, sợ nàng chẳng quen. Chi bằng chúng ta đi trước một bước, dọc đường còn có thể dừng chân thưởng ngoạn, để Từ Phương cùng đồng hành.

- Thật được sao? Thật ư? Thiếp đã nhớ phụ mẫu da diết lắm rồi.

- Đương nhiên.

Ta cùng Nguyên Lãng, Từ Phương ba người dẫn đầu lên đường hồi kinh.

Trên đường, Nguyên Lãng viết một thiên văn chương, đề mục: Vi quan giả, dân chi giáo hóa. Suốt hành trình, chàng đều đang chỉnh sửa bài viết.

Lúc nhàn rỗi, chàng còn m/ua mấy quyển tạp ký trên xe ngựa đọc cho ta nghe. Người đàn ông này quả thật đáng gh/ét, lại mê người đến lạ kỳ. Cảm tạ trời đất, cảm tạ tổ phụ ta!

- Doanh Doanh, phía trước có Vân Thâm Tự, nàng muốn tham quan chăng? Trong tạp ký chép rằng, dưới chùa có nhiều sạp b/án tiểu thực, trong đó bao tử tẩm canh cùng vằn thắn cá ngon nhất, hoa bính thứ nhì, còn Trương bà đậu phụ thì người theo đuổi tuy đông, nhưng vị nặng, hôi không thể ngửi.

Nguyên Lãng ngẩng đầu lên, khép sách trong tay: - Đi xem qua nhé?

- Đi đi đi!

Đúng giữa tháng bảy, hoa hợp hoan hai bên sơn lộ nở rộ, nhìn từ xa tựa mây khói mê người.

Nguyên Lãng dắt ta leo thềm đ/á, khi thở hồng hộc mệt nhọc thì cuối cùng cũng lên tới nơi.

- Cô nương cầu một quẻ đi, linh lắm đấy.

Ta quỳ trên bồ đoàn, thành kính lắc ống, một chiếc thẻ rơi ra: Hòe khai thập nguyệt hoa

Tìm mãi không thấy sư giải quẻ, đành bỏ cuộc.

- Thôi thì xuống núi ăn chút gì rồi tiếp tục lên đường, Từ Phương còn đợi ta. - Ta nắm tay Nguyên Lãng thong thả bước xuống thềm.

- Cầu quẻ gì thế?

- Không nói cho chàng biết.

- Chẳng phải không có sư giải quẻ sao? Đưa ta xem, biết đâu ta giải được?

Ta kinh ngạc: - Chàng cả việc này cũng thông thuộc!!

Nguyên Lãng nhướng mày: - Đưa xem là biết ngay.

Ta nửa tin nửa ngờ mở ra cho chàng xem.

Nguyên Lãng liếc ta, thong thả nói: - Quẻ này, cầu nhân duyên.

Mặt ta đỏ bừng không cãi, lại nghe chàng hỏi: - Hòe tháng mười nở hoa được chăng?

- Không thể...

- Hòe hoa tháng mười tuy muộn, nhưng nở hoa vẫn là điều tốt. Ý quẻ này là nhân duyên gặp đúng tuổi không tốt, muộn mới lành. Như lúc này, người bên cạnh chính là chân mệnh thiên tử của nàng.

- Chàng đang đùa ta phải không? - Ta nhíu mày trừng Nguyên Lãng, nắm đ/ấm vung vẩy: - Dám lừa ta!

- Ta lừa chỗ nào? - Nguyên Lãng nghiêm mặt nói: - Nhưng còn một cách giải khác.

Nguyên Lãng ngừng lời, liếc ra hiệu: - Bị nàng đ/á/nh rồi, không còn tâm trạng, nàng hôn ta một cái, ta sẽ tiếp tục giải.

Người gì đây! Thích giải thì giải!

- Đất Phật thanh tịnh mà dám thế! Đáng gh/ét lắm, chẳng sợ đêm nằm mộng bị Phật Tổ quở trách vô liêm sỉ?

- Chúng ta đã ra ngoài rồi. - Nguyên Lãng hắng giọng: - Cách giải khác, hòe tượng trưng cát tường phú quý công thành danh toại, tượng trưng tam công chi vị, ý chỉ tử tôn trong nhà thăng tiến, đăng khoa nhập sĩ. Cây là nam nhân, hoa là nữ nhân. Nàng cầu nhân duyên, tức là phu quân tương lai ắt do khoa cử trúng tuyển.

- Lại lừa ta nữa rồi, thà nói thẳng chân mệnh thiên tử chính là chàng đi.

Nguyên Lãng thâm trầm lắc đầu: - Đây nào phải ta bịa, đều do văn quẻ chỉ dạy, nàng không tin thì ta cũng đành.

Xem thái độ Nguyên Lãng, ta thấy lời chàng tựa hồ có lý.

Nếu chàng thật sự không biết, hẳn đã như ta tưởng tháng mười có nhân duyên.

- Tháng mười cưới ta nhé? - Nguyên Lãng nhìn ta, cả khuôn mặt dồn nén căng thẳng, mong đợi, thận trọng.

- Thượng thiên đã chỉ rõ, tháng mười chúng ta thành thân.

- Sinh nhật nàng vào mười lăm tháng ba, phụ thân nàng ở kinh thành nói muốn cưới nàng phải có ba trăm mười lăm lễ vật. Mẫu thân ta đã chuẩn bị sẵn, về kinh thành là thành hôn nhé?

Thấy ta gật đầu nhẹ, chàng thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt như trút được gánh nặng, liên tục thở mấy hơi.

Rồi siết ch/ặt tay ta, thần sắc vui tươi hẳn: - Tốt quá, thế là có thể cùng nhau qua mùa đông và mùa xuân tới.

- Còn mùa hè và mùa thu tiếp nữa.

- Nàng thích kiểu đồ hỉ phục nào?

- Khoan nói đồ cưới. Chàng nói phụ thân ta đòi ba trăm mười lăm lễ vật là thật sao? Phụ thân ta... sao dám thế?

- Đương nhiên thật, bằng không nàng xinh đẹp thế này, sao có thể ế được.

- Ai nào, đâu có xinh lắm, chỉ xinh xắn chút xíu thôi.

- Nói bậy, người đời lấy thanh tú làm mỹ, ta lại không cho thế, quốc sắc thiên hương như nàng mới là đẹp nhất.

- Thôi đừng khen nữa.

- Vậy nàng nói đi, muốn đồ hỉ phục thế nào?

[Ngoại truyện: Sinh thần]

Sinh nhật mười chín tuổi hôm ấy, Doanh Doanh đón ta hạ triều bằng xe ngựa.

Sau khi thành hôn, nàng thường xuyên đón ta hạ triều, khiến bao kẻ trước cửa cung hờn đỏ mắt.

Đồng liêu cùng ta chua xót: - Ngươi quả có phúc.

Đương nhiên, cần hắn nói làm chi?

- Đi trước đây. - Ta bỏ lại hắn, nhanh chân hướng xe ngựa.

Vén rèm xe, Doanh Doanh đang dựa thành xe chợp mắt, ta khẽ khàng ngồi xuống, thấy nàng chau mày, môi hé mở: - Không... không được... đừng hôn đó...

Hóa ra đêm qua hơi phóng túng, ta hơi thẹn, đỡ đầu nàng tựa vai mình cho đỡ mỏi.

Động tác này khiến nàng tỉnh giấc.

Doanh Doanh như bạch tuộc quấn lấy ta, nhắm mắt ngáp dài: - Bảo bối, sinh nhật vui vẻ.

- Quà của ta đâu?

- Hê hê. - Nàng vung tay tháo túi ngọc, ném vào tay ta - Một ngàn lượng, hôm nay thích gì cứ chọn.

Ta nghĩ rồi nói: - M/ua con ngựa huyết hãm nhé, Đạp Nguyệt nhà ta già rồi, đua ngựa chẳng thú vị.

Người vừa còn uể oải bỗng tỉnh táo, do dự nói: - Cái này... cái này không gấp đâu nhỉ? Còn gì khác không?

Ta lại suy nghĩ: - Thế m/ua trường kỷ đặt thư phòng nhé?

Mặt Doanh Doanh đỏ bừng: - Đừng, đừng cái đó, trong phòng đã có rồi mà?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tương Hợp Tuyệt Đối

Chương 24
Tôi là Omega có độ tương thích 100% với Hoắc Tranh. Là viên thuốc giải bị ép đặt dưới thân anh trong giai đoạn nhạy cảm của Alpha. Tôi yêu anh, nhưng chỉ nhận được những lời lạnh lùng từ anh. Trong một vụ sập hầm, chúng tôi bị nhốt trong hang tối. Pheromone hương chanh hòa lẫn với máu trào ra, đậm đặc đến mức đắng ngắt. Anh tránh tôi như tránh tà, giọng khàn đặc: "Đến lúc này mà cậu vẫn không quên dùng pheromone để quyến rũ Alpha. Giang Lâm, cậu đúng là đồ ti tiện." Tôi co người lại, lặng lẽ dùng áo che vết thương xuyên qua bụng. Tôi khẽ nói: "Xin lỗi." Sau khi tôi chết, anh sẽ không còn phải ngửi thấy mùi pheromone của tôi nữa. Chắc anh sẽ rất vui mừng nhỉ...
247.58 K
7 Phạm Quy Đắm Say Chương 26
8 Con Gái Trở Về Chương 22
9 Hoài Lạc Chương 19
12 Có Hẹn Với Quỷ Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm