chú

Chương 14

27/06/2025 23:44

Chính x/á/c mà nói, phần lớn mọi lớp mang theo thoại. Chỉ trường học nghiêm cấm điều nên giờ học, vẫn đáng thương giáo viên chủ nhiệm điện.

Thầy đo nhiệt độ tôi, lên 38,7 độ lập thoại.

Theo phản vẫn bấm số mẹ. Mẹ lúc mới nghe máy, ồn ào, mới nghe được hai câu ngắt lời tôi.

「Mẹ đang chụp siêu âm 4D, nếu nghiêm trọng tự đi viện khám, hoặc nhờ giáo viên đi.」

Nhưng ơi, câu tiên đang cao mà... vững, vịn vịn ghế, cố gắng khóc.

「Ừ.」 Bên lưu luyến gì nhiều, nhanh cúp máy.

Tôi áp trán mặt bàn, màn hình méo mó, nước rơi xuống, rơi bàn phím số.

Lúc đến, về lớp. Đang thu dọn đề thi chưa kịp viết, chưa chỉnh sửa, quyển sổ từ chưa học xong.

mặt đúng giờ giải lao ăn tối, lớp ồn. mấy tiếng, nghe thấy.

Tôi lớp học đột nhiên yên tĩnh. Khi nhét cuốn cuối cặp, có cạnh. Mặc đồ đen, khăn choàng màu hồng Hello Kitty hợp thời.

Tôi ngẩng anh, phản ứng chậm chạp. cúi xuống, quấn khăn quanh từng vòng, khẽ nói: 「Ngưng Ức, chúng ta về nhà.」

Ánh đèn tiết kiệm năng lượng trắng xóa chiếu từ trên xuống, trên mặt anh sáng và tối ràng. Vì mà chút dàng đôi đen láy trở nên vô ràng. Rõ mức muốn khóc.

19 Bác sĩ nói, dịch nhanh khỏi, nhưng tốt cơ thể. Uống th/uốc dụng chậm, nhưng... Tôi anh hết câu chữ 'nhưng', muốn dịch.

Đường phản đối đồng ý, y chích kim tôi, anh che Rồi nhẹ cả lòng.

Y cười, dặn dò: 「Ba tiếng xong, xong tôi, còn nữa truyền.」

Tôi buồn ngủ từ xe chăn về, nhẹ nhàng đắp lên phòng dịch đông người, anh đành ngồi cạnh, lên anh ngủ.

Tôi còn sức ngại hay lo lắng liệu có ai không, nắm anh, nhanh chìm giấc mơ.

Tôi mơ sắp phòng thi, đang hấp tấp lật ôn tập. Trang tiên mở ra thức, mà câu này. thần tuyết nói, ôm, mới cảnh.」

Câu khiến phòng thi lâu, dòng tấp nập cọ lớp, quay tìm ki/ếm, nhưng nào muốn gặp. …

Tôi bỗng mở liền ho sặc sụa ngừng. Tôi ho mức ngửa lên, vô tình cử động cánh tay, mu bàn đ/au dội.

Đường nhẹ tôi, chau mày sâu. Cuối cơn ho dứt, vặn nắp giữ nhiệt, tôi: 「Làm ẩm đi.」

Tôi nhận, giang tay, Nước sinh lý do ho vẫn còn đọng ở khóe nhưng nỗi buồn tìm ki/ếm hết khác mà vẫn bóng người, mất khỏi tâm trí.

Vị thần mơ nói, ôm, chính cảnh. Vậy lúc đây và anh nhau, cuộc đời chắc chắn nỗi lập vô viện, không?

Đường sững tôi, khẽ hỏi: thế? á/c mộng à?」 Tôi gì, biết anh hơn.

「Chú nhỏ…」 Chỉ anh thôi, bỗng muốn khóc. vòng anh vẫn mọi tĩnh và áp, lý do, dò xét, vô điều làm bến đỗ tôi.

Đường xoa tôi, nói: 「Chú về nhà dịch Tôi nghẹn ngào gật đầu: 「Ừ.」

Rồi nghe ai tên tôi: 「Lam Ức!」 Tôi ngẩng đầu, và bố cạnh.

Tôi hoảng hốt thúc cái đó. ràng nghe tôi, anh quay lại, đang vội vàng bố ngạc nhiên.

Giây tiếp theo, anh nắm tôi, ra Mẹ chống bụng bố định đỡ phẩy gạt đi.

「Hai các sao?」 theo cố gắng hòa 「Ngưng Ức sao, chắc rồi.」

Mẹ dữ: 「Khám sao Giọng vừa the thé vừa sắc nhọn, trùng đoạn ký ức nhớ, và bố cãi nhau thậm chí đ/á/nh nhau.

Trong chớp dường nghe tiếng khóc chính ngày xưa. Bàn nắm ch/ặt, đến. Vững vàng, trở hiện thực.

Đường đối mặt ánh tôi, trả lời nghiêm túc: 「Là đang theo Ức.」

Mẹ ngừng trừng và bố dượng, chằm tôi: 「Còn con? Lam Ức, đi!」

Thái dương đ/au tim đ/ập nhanh, mấy mở miệng, cuối tìm được giọng nói. 「Con thích Hà.」

Câu vô số sổ tay, mơ. Lần cuối ra.

Mẹ 「Anh ta chú con, anh ta!」 Vừa nói, giơ cao lên——

Tôi tránh, nhưng vô thức nhắm lại. Cơn đ/au đáng lẽ mở nắm mẹ.

Đường nói: 「Cô có thể đ/á/nh cháu, đừng đ/á/nh ấy, đang bệ/nh.」 Mẹ phát cười: 「Được, hai các tình sâu nghĩa nặng. Mẹ con, làm chuyện luân thường sao? làm sao?」

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
5 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
11 Trường Nam Sinh Chương 11.2
12 Phúc Xà Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm