Tôi ngoài quan sát hồi, cảm thấy m/ù mịt rõ.

“Hỏi xong đó hả?”

“Cậu biết gì nữa?”

Tôi cảm giác hắn ám thông minh.

“Anh hỏi ra gì rồi?”

“Không hỏi tam thiếu, khớp không.”

“Anh nghi ngờ tiếp cận Tinh?”

“Những như thế rồi.”

Tôi tiểu thuyết thường chân thành lương hay mánh khóe: chứ?”

Lục Kỳ rót cốc sữa, đặt “Uống vào, bồi thêm.”

“……Anh đúng người thật gh/ét.”

Ăn sáng xong, Kỳ quả nhiên thư phòng gọi điện Tinh.

Tôi đoán hắn gọi Lễ nữa.

Không biết em kia nói gì hắn, ra ngoài sắc hắn tốt lắm.

Tôi hỏi thêm.

Ngược đến tối lúc ngủ hắn chủ động nhắc tới.

“Tam thiếu nói đúng hắn chủ động đuổi, hắn nguyện lắm, ba ngừng cãi vã, chia tay, lành, nói hắn mệt, hắn trẻ con.”

Đúng chút.

Tôi nhớ lần đầu gặp mái tóc đỏ đó, kỹ năng giao tiếp tệ hại, lòng gật đầu lia lịa.

“Anh ấy ăn do cảm hôm đó xe hỏng, điện thoại để quên văn phòng, vừa ngang qua, điện thoại gọi cuộc, vừa đúng ăn, bữa để cảm tạ.”

Thấy chưa.

Tôi đoán quả nhiên sai.

Người vầng hào quang thèm th/ủ đo/ạn.

Trong ức luôn tích cực tiến thủ, gạt bỏ ân cá nhân, so con sâu ăn như mạnh hơn nhiều.

Chỉ phương cảm rối như tơ vò, đành chịu, ai đàn ông thấy ấy rời mắt?

Nhìn Kỳ kìa, vô nghi ngờ người ta, x/á/c nhận phát hiểu lầm, sắc liền thay đổi.

Hình tượng mắt hắn bỗng trở nên tích cực, ngọn lửa yêu nhỏ bé đã sao?

So như gà con một, xuất thân như Dung, càng phù hợp đàn ông vững vàng như Lễ Kỳ.

Nếu chiếm vị trí thái thái họ nghiêng Kỳ hơn.

Điều kiện Lễ tốt tốt thật, tiếc biết cách gần thân thiện.

Trong ức bố nghe nói hắn lạnh lùng, cha mẹ vợ tương lai ưa thích.

“Hỡi ôi——” tiếng.

Ánh mắt Kỳ lập tức đảo qua: “Thở gì?”

“Chỉ cảm thấy, mọi người khá khăn.”

Tôi áp lực gia tộc ép gả, Kỳ lợi ích gia tộc bất cưới.

Liên mải mê ki/ếm tiền, vô ý thu hút mắt đàn ông, lôi mối qu/an h/ệ cảm phức tạp.

Khổ nhất tôi.

Rốt cuộc Kỳ mất yêu, mất tính mạng!

Lục Kỳ nói kỳ lạ nhìn cái, lặng bóc thêm quả trứng tôi.

Hiểu lầm giải tỏa.

Liên lợi nhận tư cách phỏng vấn.

Tiểu Lý nói ấy biểu tại tốt, nhận cơ hội hai.

“Tổng cộng vòng?”

“Hai đó.”

Vậy phỏng vấn thứ Kỳ mình đến.

Câu giữa diễn ra.

Tôi nằm trên ghế bập thoải mái đón làn gió nhẹ.

Mọi thứ nhiên diễn ra, cản được, ý cản.

Chủ yếu lý do để cản.

Tôi yêu Kỳ, thèm càng chạy tán tỉnh Tinh, 4,5,6,7 chưa gặp hoàn toàn cảm giác gì.

Cho dù Kỳ đặt giấy ly hôn nhướng mày liền tên, tối đa tranh thủ đòi thêm tiền ly hôn.

Lục Kỳ người kiệt, mỗi tháng tiền hoạt bảy chữ số, thỉnh thoảng tặng hàng xa xỉ tạo lãng mạn.

Không đụng yêu, gì xảy ra.

Tôi tìm chuyện, tìm đến tôi.

Bản thân ngoài đời tính ổn định, hiếm tiếng người xung quanh ai đến chịu.

Ngoại Tinh.

Tên khờ biết điều đó.

Tôi sống cuộc sống quý ăn ngon mặc hôm chuẩn ra ngoài trà đàm chị em giả tạo.

Vừa mở cửa, cửa, dưới chân vứt đầy đầu mẩu th/uốc lá.

Tôi che giấu nhíu mày, mươi tuổi vô văn hóa như thế.

Hắn coi thường nhiên coi thường hắn.

Nhìn gh/ét đã ba rồi.

Không hắn chạy đến lởn vởn, hiếm hoi đến lần bày chịu.

“Chuyện hắn tử tế.

Lục vứt mẩu th/uốc lửa đỏ tay, chân đạp mạnh vài cái.

“Anh đâu?”

“Không nhà.”

“Tôi biết hắn nhà, hỏi cậu hắn đâu.”

“Tôi sao biết? tù nhân, cai ngục, dõi động hắn giây phút?”

Lục tức gi/ận bốc cao, nắm ch/ặt báo mạnh cánh cửa lưng tôi.

Cửa sao, hộ cao cửa tr/ộm gia chuyên dụng, nhưng đ/ốt xước.

Tên cuồ/ng bạo ti/ệt này!

Đáng đồn rõ ràng hắn!

Tôi đẩy hắn cái, người cao gần sừng sững.

Tôi đẩy nữa, hắn động lùi bước.

“Chạy đến cửa cái gì? Có bệ/nh đi!”

Lục cảm thấy mình đáng, lúc mở miệng giọng tốt hơn chút.

“Anh tối qua không?”

“Ừ, sao vậy?”

“Cậu biết hắn lưng cậu gì không?”

Tình cảm gì nữa?

Tôi nhìn gã ngốc đột nhiên cảm thấy hắn khá thương.

Bạn cũ chia chia tay, buồn ngày xuống được, vượt qua sao?

Với người giới từ đến dễ như trở bàn tay, vây quanh hắn kiểu nào mà chẳng có?

Đúng lúc trai hắn gặp nhau, nảy cảm.

Chuyện trở nên xử.

Lục như thoáng, ví tiền đầy ắp mọi tốt đẹp.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ly Hôn Xong Tôi Thành Tỷ Phú

Chương 11
Tôi vừa ký đơn ly hôn, tình địch đã thuê sát thủ quyết lấy mạng tôi – may mà hệ thống chen ngang, tiện tay tặng tôi danh phận tỷ phú để tôi nằm phơi nắng đếm tiền và cười vào mặt bọn khốn Ở đây, đàn ông yêu đàn ông là chuyện thường ngày, kết hôn công khai, hợp pháp hóa cả tình lẫn tiền – chỉ có yêu sai người mới là tội ác. Và tôi là con chó liếm ngoan ngoãn nhất bên cạnh Trịnh Dạ. Khi anh ta yêu, tôi tự giác lùi về tuyến sau. Khi anh ta chia tay, tôi là người đầu tiên mang đến sự an ủi. Tôi lặng lẽ nhìn anh ta và mối tình đầu chia chia hợp hợp, suốt tám năm trời. Cho đến ba năm trước, khi họ lại cãi vã không ngừng, Trịnh Dạ trong cơn tức giận đã kết hôn với tôi. Anh ta nói mình như chim mỏi cánh trở về tổ, cả đời còn lại chỉ muốn dừng chân vì tôi. Nhưng ngay hôm qua, mùi nước hoa quen thuộc của mối tình đầu lại vương trên cổ áo anh ta. Đêm đó, anh ta đưa cho tôi một tờ thỏa thuận ly hôn. Tôi nhướn mày, cầm bút ký tên mà không chút do dự. Bên tai, tiếng thông báo của hệ thống vang lên vui vẻ: [Đinh! Hai mươi triệu đã vào tài khoản. Chủ nhân, cuối cùng chúng ta cũng có thể rời khỏi cái mặt phẳng rác rưởi này rồi!]
0
4 Hung Trạch Chương 22
7 Vân Môi Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm