Quy Luật Đứng Đầu

Chương 21

19/06/2025 11:04

Giọng anh đã già đi hơn trước.

"Cổ Nguyệt nghỉ học rồi, dự án của cô ấy cũng tiếp quản từ người khác, mãi không có tiến triển. Em có hứng thú không?"

"Có!"

Đó là đứa con tinh thần của tôi, công trình nghiên c/ứu đổ bao tâm huyết nhưng chưa thể hoàn thành.

Cúp máy, tôi phóng xe đến nghĩa trang, định dâng bó hoa cho Lâm Mân ngày xưa.

Xa xa lại thấy gia đình Cố Hằng đang gây rối, tôi bước xuống xe.

Mặt lạnh như tiền, tôi bước vào khu m/ộ, gi/ật lấy chiếc cuốc từ tay mẹ Cố Hằng, tự tay đào nấm m/ộ của mình lên.

Tay tôi lia lịch, từng nhát cuốc giáng mạnh vào bia m/ộ vỡ tan, đào chiếc hộp tro cốt lên ôm vào lòng.

Tôi ném trả chiếc cuốc cho đám người há hốc mồm, lên xe không ngoảnh lại.

Nhìn bó hoa trên ghế phụ và hộp tro cốt còn vương đất, tôi cười lớn, cười đến rớt nước mắt.

Xe lao vút khỏi nghĩa trang, tôi biết mình phải nói lời chia tay với Lâm Mân rồi.

41.

Khi trở về trường cấp 3 số 8 với tư cách cựu học sinh ưu tú, tôi thấy tấm hình mình vẫn in trên tờ rơi quảng cáo của trường.

Có học sinh chặn tôi lại, mắt lấp lánh hỏi: "Chị là chị Tôn Thư Nghi phải không ạ?"

Tôi gật đầu, lũ trẻ reo lên: "Em nghe nói chị từ hạng 1000 vươn lên đỗ Đại học Thanh Hoa! Chị có thể chỉ bọn em được không ạ?!"

Tôi mỉm cười: "Đừng từ bỏ hy vọng, sống mỗi ngày như ngày cuối cùng, và... biết đâu một ngày nào đó sẽ được thần đồng phù hộ."

Với tư cách khách mời danh dự, tôi đứng trên bục nhìn xuống lứa học sinh mới lớp 10 cùng các em khóa dưới lớp 11, 12.

Tôi đã sống hai cuộc đời hoàn toàn khác biệt, hai mùa thi đại học khác nhau.

Cầm mic lên, tôi hắng giọng, mở đầu bằng câu nói:

"Tân học sinh lớp 10, chào mừng đến với trường 8. Các em lớp 12, chào mừng đến với địa ngục trần gian."

Mọi người cười vang vỗ tay, nhưng chỉ ai từng trải mới hiểu, đó nào phải địa ngục, mà chính là tấm vé thông hành đến ước mơ.

Tôi đã tạo nên Tôn Thư Nghi, như cách Tôn Thư Nghi c/ứu rỗi linh h/ồn tôi.

Tôi sẽ dùng thân thể lành lặn này, vượt sóng dữ phong ba.

[HẾT]

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Xuyên Thành Omega Bị Mọi Người Ghét

Chương 19
Tôi xuyên vào một Omega cấp thấp bị ngàn người ghét, vạn người chán. Lúc này, nguyên chủ vừa bị cả thiên hạ chỉ trích vì chửi mắng Nguyên Lạc - nhân vật chính được cưng chiều, hiền lành tốt bụng. Nhìn những khuôn mặt đầy ghê tởm trước mặt. Tôi mệt mỏi cụp mắt. Không sao, tôi vốn là kẻ thờ ơ vô dụng. Gia đình bảo tôi cút đi, tôi lập tức tay không ra đi; Kỳ phát tình đến khiến người mềm nhũn ngứa ngáy, tôi cầm dao ăn hoa quả định cắt vào tuyến thể sau gáy, Nhân vật chính vu cáo tôi đẩy hắn xuống nước, tôi nhân cơ hội để mặc bản thân chìm vào đáy hồ... Tưởng rằng tất cả đều muốn sống chết không liên quan với tôi. Nhưng sau này, người nhà mang đủ thứ quà tặng đắt tiền đến trước mặt, cầu xin tôi liếc nhìn họ. Ngay cả Đoàn Thâm Dã - Alpha đỉnh cao ban đầu không muốn kết hôn với tôi cũng xông ra bảo vệ tôi từng tí một, nhe nanh dọa: "Các người lại làm phiền vợ tôi làm gì nữa!"
1.22 K
5 Trúc mã ghét Omega Chương 13
11 Song Sinh Tử Mệnh Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm