Mùa hè ấy

Chương 10

17/06/2025 20:20

Anh ấy nén nụ mặt, ánh dịu dàng: "Nếu trong lòng bồn chồn thì đừng làm đề nữa, tốt đâu. Thử học đi, biết đâu lát nữa lại buồn ngủ."

Tôi...

Tôi nhận quyển sổ anh, tự nhủ đây cách thôi thân.

Anh bước ra ngoài.

Đang mải mê học thì lại với vẻ tò mò: "Cố lấy cho cậu à?"

Tôi đỡ cằm nhìn sang, mình phát hiện anh chính của tôi.

"Hạ tỷ, cậu Cố gần đây đối xử nhiệt tình hẳn sao?"

Tôi nheo suy nghĩ, thực có phần lạ.

"Tôi nghĩ Cố đang sốt ruột nói với vẻ x/á/c tín.

Tôi nhướng ra tiếp tục.

"Hạ tỷ nghĩ sau khi công kết thi tháng, cậu đứng hai lại 100 toàn khối. Chắc chắn được chuyển chuyên! Cố đang luyến tiếc cậu đấy!"

"Chuyển chuyên?"

"Đúng vậy! Nghe nói chỉ dành cho 100. Chắc vài nữa giám tìm cậu thôi."

Điều tôi trước giờ biết. Hóa ra suất cạnh tranh khốc liệt thế.

Kỳ lạ thành tích của Cố Tô Dương xuất sắc vậy, sao vẫn lại thường?

"Hạ tỷ, cậu chứ?" hỏi với chút bình thản: chất lượng hơn, tại sao không?"

"Cậu lưu luyến Cố sao?"

Định lắc đầu nhưng mất hình tượng, tôi đành lặng.

26

Mấy sau, họp khối 12 diễn ra.

Giáo chủ bước lớp, tôi ánh lạnh băng: "Trong họp chiều nay, học Hứa Hạ đạt bộ bậc."

Tiêu vỗ rào rào, hưởng ứng.

trừng về phía hắn, giọng chế nhạo: "Chỉ bộ Hứa Hạ cần cố gắng thêm. Nhớ rằng thành tích hiện tại chẳng nói điều gì, tất thuộc điểm thi đại học."

Phê phán xong, bà tiếp giảng bài.

"Tôi nghĩ vậy đã rất tuyệt rồi, thi đại học chắn tốt."

Giọng nói thanh lãnh đầy khích lệ vang

Tôi Cố Tô Dương nghiêng người với làn da trắng ngần cùng đôi ửng hồng. ánh tôi, anh sang nhìn với nụ ngọt ngào: "Cố lên, làm được mà."

Lời động khẽ khiến tim tôi đ/ập lo/ạn nhịp.

Hóa ra dù sống thêm năm, tôi vẫn lại được sức hút anh.

Đúng đó, tôi bắt ánh của Lâm Âm đang ngoái lại. Cô nhìn Cố Tô Dương đầy tiếc nuối, còn với tôi thì ánh vẻ u ám. Nhưng khi bắt ánh tôi, cô nụ ngọt ngào.

Nhìn bóng lưng cô ta, lòng tôi dâng cảm giác tạp.

Chiều đó, xếp hàng hội nghị.

Cửa hội tôi va hình với chuyên. Dù xếp hàng trước nhưng vẫn chen ngang. Có phản đối: "Đợi để tôi trước chứ!"

Một nữ nhìn rồi kh/inh khỉnh nói: "Lớp trung bình, mặc kệ họ. Vào nhanh làm nốt đề toán còn dang dở đi."

Cả tôi bừng bừng phẫn nộ. Ai nấy chen chúc cho qua. Cửa hội trường tắc nghẽn.

"Ồn ào cái gì!" chủ quát phía sau. Bên cạnh bà một nữ dáng vẻ điềm tĩnh.

Mấy nữ mách lẻo: "Cô ơi, chặn cửa làm mất thời gian!"

Chưa kịp phân trần, chủ đã vội vàng nịnh nọt: "Cô thông học trò tôi biết điều. Để tôi bảo đường."

Đám hất coi thường. Ánh nịnh bợ của bà t/át tôi.

Tiêu xúc bước lên: "Sao lại nhường? Chúng tôi xếp hàng trước mà!"

lạnh nhìn chủ nhiệm. vội quát: đi! Thời gian của quý giá lắm, đừng phí hoài!"

"Thời gian quý, tôi rẻ lắm à?" gằn giọng. Cả gật đầu đồng tình.

Mấy nữ thì thào: học cũng đỗ đại học đâu."

Tôi định tiếng thì kéo tay: "Chúng để mấy người có gì mà cản đường?"

Đám kia chín mặt. Cô giả chúc mừng: ra bộ. Vậy nhường các ấy đi." Rồi ý nhị về phía chủ nhiệm.

Dù nhường đường nhưng tiếng chê bai vẫn văng vẳng: "Giải bộ có gì g/ớm? Toàn mấy đứa trước toàn trượt Hứa Hạ ấy mà!"

Cả tôi sôi sục. Tiếng cãi vã bùng n/ổ. chủ gào thét lo/ạn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau khi thức tỉnh, phát hiện không ai làm theo cốt truyện

Chương 15
Khi vị hôn phu Lận Dương được một nhân viên phục vụ dìu vào phòng trong bữa tiệc, tôi bỗng dưng thức tỉnh. Thì ra tôi chỉ là một nhân vật thụ pháo hôi trong cuốn tiểu thuyết ép yêu rồi mang thai bỏ trốn. Còn hai người vừa vào phòng kia mới là nhân vật chính. Rượu đã bị bỏ thuốc, đêm nay họ sẽ điên cuồng lăn giường với nhau. Sau đó lại tình cờ lăn lần nữa, lần nữa, rồi lần nữa… Lăn đến mức thành thói quen, thành bản năng. Từ đó mở ra một mối tình tay ba: em bỏ chạy, anh đuổi theo, còn tôi thì cầm dao điên cuồng đuổi giết. Tất nhiên, tôi thua thảm. Thua đến mức tan tác, chẳng thể nhặt nổi từng mảnh. Nghĩ đến kết cục thê thảm của mình… lần này, tôi phải chạy trước! Nhưng còn chưa kịp rời khỏi khách sạn, đã bị người ta túm lấy, ném thẳng vào xe.
1.35 K
2 Chàng Trai Trẻ Chương 23
5 Dâm Thi Diễm Cốt Chương 34
8 Sát Nhân Hội Ngộ Chương 12.

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ly Hôn Xong Tôi Thành Tỷ Phú

Chương 11
Tôi vừa ký đơn ly hôn, tình địch đã thuê sát thủ quyết lấy mạng tôi – may mà hệ thống chen ngang, tiện tay tặng tôi danh phận tỷ phú để tôi nằm phơi nắng đếm tiền và cười vào mặt bọn khốn Ở đây, đàn ông yêu đàn ông là chuyện thường ngày, kết hôn công khai, hợp pháp hóa cả tình lẫn tiền – chỉ có yêu sai người mới là tội ác. Và tôi là con chó liếm ngoan ngoãn nhất bên cạnh Trịnh Dạ. Khi anh ta yêu, tôi tự giác lùi về tuyến sau. Khi anh ta chia tay, tôi là người đầu tiên mang đến sự an ủi. Tôi lặng lẽ nhìn anh ta và mối tình đầu chia chia hợp hợp, suốt tám năm trời. Cho đến ba năm trước, khi họ lại cãi vã không ngừng, Trịnh Dạ trong cơn tức giận đã kết hôn với tôi. Anh ta nói mình như chim mỏi cánh trở về tổ, cả đời còn lại chỉ muốn dừng chân vì tôi. Nhưng ngay hôm qua, mùi nước hoa quen thuộc của mối tình đầu lại vương trên cổ áo anh ta. Đêm đó, anh ta đưa cho tôi một tờ thỏa thuận ly hôn. Tôi nhướn mày, cầm bút ký tên mà không chút do dự. Bên tai, tiếng thông báo của hệ thống vang lên vui vẻ: [Đinh! Hai mươi triệu đã vào tài khoản. Chủ nhân, cuối cùng chúng ta cũng có thể rời khỏi cái mặt phẳng rác rưởi này rồi!]
Boys Love
Đam Mỹ
Hài hước
0
Tổ Mẫu Chương 11
NGƯỜI MAI TÁNG Chương 120: Khu Mộ Sinh Tà
Ác Duyên Chương 7