Thoáng thấy vầng trăng

Chương 3

17/06/2025 18:09

Tiểu Thư bực tức hỏi: "Sao? Không đền váy là muốn chuồn hả?"

Một người tiến chiếc túi lúc giằng co, đồ túi vung vãi khắp sàn.

Tôi che giấu ánh đang dán nhóm người giữa thấy đồ bay tứ bất giác miệng.

Bạn bè xung quanh háo "Hình như là học sinh trường bên cạnh, phân biệt cấp khủng lắm, Tinh muốn nhúng à?"

Tôi rời khỏi đang nén gi/ận dữ: "Cô bé này xinh quá đấy."

Nhấp ngụm rư/ợu hoa quả, đứng dậy ghế. Đám cũng định đứng theo, tay: "Thôi, một đủ rồi."

Bàn trắng muốt đang lòng lấy cổ sau lưng.

Ánh ngấn lệ, mỉm cười "Tay đẹp thế tổn thương nó."

Vừa vừa cúi xuống nhặt từng món đồ túi.

Tiểu Thư giọng khó chịu: "Cô là ai?"

Tôi lười nhác liếc nhìn ta, hất ly rư/ợu xuống sàn.

Tiếng thủy tinh vỡ tan khiến Tiểu Thư nảy người: "Cô à?"

Tôi quét cả toàn người xem kịch, ánh lạnh lùng: "Xin lỗi vô văn hóa đây. Mấy người ồn Nếu muốn ăn thì ăn nữa."

Tiểu Thư mặt xám ngoét, nhưng cả u/y hi*p bởi động bất ngờ ai nhích.

Thấy cứng đầu, rõ lai lịch, Tiểu Thư đành nuốt gi/ận nhân "Chú đâu? Hôm có ở đây không? Bảo có người đang b/ắt n/ạt ấy!"

Tôi bình thản vê móng tay, quan tâm người chống lưng.

Một người đàn trung nhân viên hộ tống ra. Ánh xảo lộ rõ nghiệm lão luyện giới thượng lưu.

Vừa thấy người đàn ông, Tiểu Thư liền mách Ông nhìn chúng ánh kh/inh thường khi thấy trang đơn giản gái:

"Nhà hàng chúng nổi nhất Thành, thể bé gây rối. Chú là chủ muốn khó cháu. Đền váy và thanh toán hóa đơn này đi, hay phụ đây."

thấy phải đền cả tiệc đắt vội áo tôi: "Bạn ơi, đi đi, tự được, liên lụy."

Tôi nhìn gương mặt trẻo ấy - trời ơi! Xinh thế này còn nghĩa khí, mê mẩn rồi.

Tôi vỗ an quay sang chủ hàng với ánh gh/ê t/ởm: "Không rõ, xem."

Tôi xắn áo. Đám góc phòng thấy động tĩnh liền đứng dậy hợp.

lo lắng mồ hôi trán, dự giây lát rồi ch/ặt cổ chai rư/ợu bàn.

Chủ hàng thấy căng liền "Bảo đâu!"

Được chống lưng, Tiểu Thư đắc ý. Giữa lúc đám bảo xông giọng lạnh lùng c/ắt ngang: "Tiểu Tinh."

Chủ hàng nhận Đình trước từ ngạc chuyển sang nịnh nọt: "Cố Ngài dùng bữa sao báo trước ạ?"

Cố Đình bước tới bộ vest chỉn chu vẫn phảng phất vẻ bụi đời. quay đầu chạm phải ánh hắn đen láy.

Chủ hàng lễ cúi người: ngài ghé thăm là vinh hạnh tiệm. Mời ngài phòng VIP."

chọt khuỷu tôi: "Đại nào Lão kia nịnh bợ hết Ơ, hình như tên Tinh?"

Chưa kịp giải thích, Đình đã tới giọng điềm nhiên: "Không cần. tới ăn."

Ánh hắn chủ hàng nhìn giọng trầm khàn lần nữa: "Tiểu Tinh."

Chủ hàng sửng sốt nhìn tôi. Đám tròn mắt: "Chị Tinh quen lớn này thật à?"

Lúc này chỉ lo bắt quả tang gây sự, hắn mách đình. ngoan ngoãn cười tủm tỉm: "Anh trai."

Cố Đình gật đầu hài ra: "Lại về nhà."

Tôi cười xin lỗi đám bạn: "Tụi xin lỗi rồi, em về đây." Rồi ngoan ngoãn bước tới.

Bàn đồng hồ bạc Đình lấy cổ quay sang chủ hàng: "Lưu chủ Tiểu Tinh nhút lắm, người chưa từng quát m/ắng cháu."

Tôi ngạc nhiên nhìn hắn - đang bênh sao?

Chủ hàng vội vàng xin lỗi: "Không ngờ là thư tổng, vừa rồi động cô, xin bỏ cho."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
1.49 K
2 Thần Hộ Mệnh Chương 35
4 Da Qúy Phi Chương 22
5 Cố Chấp Chương 25
8 Sự Trả Thù Của Beta Ngoại Truyện 3

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ca Nhược

Chương 9
Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà bà ngã bệnh. Hỉ yến biến thành tang sự, ta được lệnh tiếp quản việc nhà, trấn định chu toàn, lo liệu tang lễ đâu ra đó. Phu quân cảm tạ ta đã giữ được thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó chưa từng bước chân vào phòng ta lấy nửa bước. Về sau, thiếp thị đầy nhà, con cái thứ xuất thành đàn. Ta tận tâm nuôi dạy, vì tương lai bọn chúng mà tính toan chu đáo. Nào ngờ, lại nghe được lời hắn dạy con sau lưng: "Phụ thân chưa từng thấy ai lạnh lùng như mẫu thân các con. Khi tổ phụ mất, nàng ngay cả một giọt lệ cũng chẳng rơi. Dù các con gọi nàng là mẫu thân, cũng chớ học theo cách làm người của nàng — nàng không xứng." Khi ấy, ta đã từ miệng đại phu biết mình không còn sống được bao lâu. Con cái thứ xuất không một ai tới thăm, lại càng chẳng người nào đưa thuốc hầu hạ, để mặc ta sống chết mặc ta. Lâm chung, ta phóng hỏa thiêu sạch Hầu phủ, phá hủy tận cùng nơi giá lạnh vô tình ấy. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh rồi. Hầu phủ lại đến cầu thân, ta nhìn người kia với ngũ quan tuấn tú thanh nhã, lại cùng hắn đồng thanh thốt ra: "Ta không đồng ý." Thì ra, không chỉ mình ta trọng sinh. #truyện_hay #cổ_đại #trùng_sinh #BEREVIEWED
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
9.22 K
Hè muộn Chương 7