Ta ám m/ộ tôn đã nhiều đặng duyên.
Ngày đạo, quay sang nhập cạnh.
Trưởng hỏi duyên cớ nhập thản nhiên đáp:
"Ta cái mê ái, tu đạo kia."
Làm toan song tu.
Thì tôn đạo của hiện.
Hắn nghiến nghiến lợi:
"Lão tử vừa bế quan, đã song tu?"
Một
Ngày tôn đạo, vứt trâm thoa tặng, ch/ém đ/ứt ban.
Các đ/au lòng kêu lên: "Sư Đây đó!"
Nhưng thứ muốn, xưa nay đâu phải của hắn.
Mà chính con hắn.
Ta ám m/ộ tôn đã nhiều năm.
Từ ngày thần sơn, nhập hạ hắn.
Từ khi thức của đạo, mỉm với ta.
Từ ngự vững, ngã lòng hắn.
Tình ý dần dâng thành sóng thần.
Những này tôn đều rõ.
Nhưng hắn, tu chính đạo.
Hắn từng khắc ta: "Tình ái uế niệm, vướng phải ắt vạn kiếp bất phục."
Ta biết, lòng này rốt cuộc như nước đổ lá khoai.
Ta h/ận a!
Nên ngày tôn quay sang nhập cạnh.
Trưởng đầy kinh ngạc:
"Chẳng phải đại đạo kia sao? Tới đây làm gì?"
Ta thản nhiên "Ta cái mê ái, tu đạo kia."
Trưởng bỗng tỏ ngộ, hả thu nạp môn.
"Hiếm hữu nhập đạo vẫn tỉnh táo thế quả mầm tốt! Mầm tốt a!"
Ta nhập thành nhỏ nhất.
Ở phát hiện này hẳn môn.
Sư ngày ngày mặt gỗ, ngừng luyện pháp tâm đắc.
Tình cấm kỵ môn, tuyệt đối nhắc đến.
Còn ở chí giữa ban ngày ôm nhau trên thảm cỏ.
Ta ấn ấn thái dương gi/ật giật.
Hỏi trưởng lão: "Chuyện này bình thường sao?"
Trưởng dang tay: "Xuân về vạn vật sinh."
Lại đến giao phối của động vật?
...
Phóng Thật quá phóng khoáng!
Giá ở môn, tôn đã tống kẻ đó rồi.
Tâm đế viết ngàn sao được?
Trưởng hả: "Hoài Khương a, đừng đứng đó, nghiệm cho rõ chí cao thượng của ta!"
Hắn rõ nói gì, giác bánh xe đã nghiền mặt!
Thôi, đã thì duyên.
Ta quanh, toan chọn vừa tay.
Nhưng trân hải vị ăn nhiều, còn nuốt cám sao?
Các tuy x/ấu, cũng đẹp.
Còn tôn, khuôn mặt đặt khắp tu đều đáng gọi nhất!
Trưởng dường như đoán ý ta, vai thở dài: "Hoài Khương a, phải trưởng chê, đẹp ăn đâu?"
Ta nghẹn họng, ngất.
Gi*t tru tâm! Gi*t tru tâm đó trưởng lão!
Trưởng lại thở dài: đi, chần chừ còn trưởng thôi!"
Thật cũng khát khao thế...
Cuối chọn để nghiệm chí cao thượng.
Bởi cám nhai kỹ, vun đắp.
Ta đâu phải vì tạo mà tới.
Hai
Một tháng sau, thu nạp lứa tử mới.
Khoảng mười người.
Trưởng về còn lầu bầu: "Xúi quẩy quẩy! Năm nay lại thu nhiều tử nhất!"
Nhị trưởng nói vọng: "Dù gì cũng chuyên hot mà."
Tam trưởng cười: "Có ích gì? lệ tốt nghiệp bằng 0."
"Duy nhất Ly đạo sắp tốt nghiệp hình như vẫn bế quan?"
Lòng gi/ật mình.
Sư tôn vẫn bế quan? tháng rồi? Thường nửa ngày.
Ta tưởng hưởng phúc thần rồi.
Hóa coi thường tôn còn khó phá, huống chi ta.
May sớm.
Bằng già vẫn tiên.
Trong đám mới rất lòng ta.
Hắn tướng mạo thanh tú, tính ôn hòa, ăn nói độ, trọng nhất là——
Ta trêu đã mặt.
Tiếp xúc nghiệm song tu.
Tiểu tai ửng, khẽ nói: "Sư tỷ, quá nhanh không?"
Ta vai chờ chần chừ còn trưởng thôi!"
Tiểu sợ hãi, gật liền hứa ta.
Chọn ngày bằng gặp toan tối nay xử lý tại chỗ.
Thì ngoài bỗng vang ầm ầm kinh thiên.
Có tử báo:
"Không tốt trưởng lão! Sơn bị ch/ém!"
Trưởng gi/ận bật khỏi ghế: chó dám ch/ém ta? Lão tử lát đ/á/nh nó kêu cha thôi!"
Mọi ngự môn.
Ngoài môn, cầm trường ki/ếm, tóc xanh phất.
Áo bào trắng tuyết, khí chất siêu phàm, phảng phất vẻ thánh khiết bất trần ai.
Các xung quanh trầm bàn tán.
"Ai thế?"
"Không biết, đẹp quá!!"
"Nếu làm chuyện ấy, dù tán hết tu cũng cam lòng!"
"Thêm ta, ch*t cũng được!"
Đủ nói rồi!
Trưởng ho khan hai tiếng, nở nụ cười.
"Hôm nay Ly đạo ch/ém ta, việc gì?"
Các lại xào:
"Hóa đạo cạnh!"
"Biết thế còn làm gì!"
"Trời, tu đạo đều đẹp thế? Không được, cũng đi!"
"Cho đi với!"
Các bàn luận sôi nổi, màng tới trưởng mặt đen như than.