Từ đâu đó, một đàn quạ xếp đội hình ngay tới. Lần lượt lượn sát đất, chính x/á/c đến milimet, móng vuốt đ/ập bôm một người. Cả livestream Mọi há hốc mồm nhìn chồng gào thét thất thanh: "C/ứu... bốp! Mạng... bốp! Đám quạ... bốp đâu thế?!" Tôi bất lực đưa trán. Những khác không nghe tiếng bầy quạ, nhưng tôi thì nghe rõ mồn một: "Ê? này, đ/á phát nào!" "Ê? này, đ/á phát nào!" "Ê? này, đ/á phát nào..." 6. lo/ạn nhanh chóng hút nhân viên sạn. Ngay cả chủ bí ẩn lộ diện. ta quát nhân viên: "Cái loại đây?! Khách VIP suite bị mấy kẻ ở tồi tàn làm phiền?" "Lộ ngoài thì ai dám đến đây nữa?!" ngươi đ/ập nồi cơm à?!" Nói xong, ta quay sang xin lỗi tôi vẻ lịch sự. Nhưng tôi cảm cùng khó chịu. kh/inh cấp gọi suite "VIP", khác "ở ăn mày". Thật thiếu tôn trọng con bản. Tôi lạnh lùng gật không năng gì. mất mặt, quay sang hù dọa chồng: "Mấy mấy streamer rẻ tiền, ở sạn đã này voi đòi tiên." ở thì ở, không thì cút!" Vừa lời, lặng nãy bỗng ngẩng cười Không biết phải ảo không, đờ như ngừng thở. Ngay đó ta đổi giọng: "...Thưa cô, tôi hoàn tiền phòng, cô nhường họ đi." "Căn suite này tôi họ ở free." "?" Thế giới này cùng thứ tôi không nhận nổi. Cặp chồng sững sờ giây lát, rồi đắc thắng: "Biết sợ rồi hả?" "Này cô kia, mau đồ khỏi đây đi." Tôi lờ họ, chăm chú quan sát Ánh mắt ta nhìn bé phức tạp kh/iếp s/ợ, mong đợi, và... phấn khích? Trong chồng vẫn mải mê livestream. Họ kéo bé tên Tuế khung bạn thân mến, giải quyết xong rồi." "Phòng về chúng con kia phải xéo." bình luận: travel blog anh cùng chị thôi!] [Tuế Tuế, lớn nhớ thuận bố mẹ nhé.] [Nhìn bố mẹ yêu con thế, bé đã đi trải nghiệm.] [Các bạn ơi hiểu không, hồi nhỏ nhà mình nghèo lắm, livestream như chiêu đãi chính mình xưa.] [Không ai Tuế khác lạ à? Trước đâu trầm cảm thế.] Những nghi vấn ít ỏi chìm nghỉm biển comment. tẩu cười toe toét nhìn lượng quà tặng tăng vụt. một [Muốn cảnh con nhà giàu bị t/át, lếch thếch bỏ đi đẩy top. nhìn khuôn hớn hở vì tiền. Hắn tiến gần: "Con kia, tự đi để tao đuổi?" Con. Kia. Điểm nóng gi/ận lý tôi bùng lên. Tôi đứng yên. không nhịn được, giơ định đẩy tôi: "Cho mày..." "Hay bị th/ô hả?" Tôi "Chuẩn, sao anh biết?" Nói rồi tôi khẽ tóm lấy cổ hắn: "Cho anh th/ô thế nào nhé?" Chỉ một cú ngược tay, tôi quẳng sàn lồng. "Ầm!" tiếng vang lớn. Cả phăng phắc. điếng. Tôi mày: Tiếng động này... dường như phát đại sảnh. phản ứng nhanh nhất, mày tái mét phóng sảnh. Cặp chồng vì quà tặng và fan cổ vũ, lôi theo Tuế chạy nơi cảnh tượng hỗn lo/ạn. Kính vỡ vụn và trắng phủ sàn. Khách tụ tập xôn xao. Giữa sảnh, các đạo sĩ đang vây quanh xươ/ng. gượng gạo ủi: "Chút sự cố giải quyết ngay." Nhưng gương đen sì chẳng thuyết ai. chất vấn: "Khách sạn m/a à? Sao đạo sĩ?" cười gượng: phong thủy, cầu lộc thôi." Đám đông vẫn xì xào bàn Vị đạo phất trần: "Đừng sợ, chuyện nhỏ." "Bần đạo tay, ắt bảo toàn mọi người." Nói rồi họ bày trận. Tôi vội hô: Nhưng đã muộn. Dưới phép thuật các đạo sĩ, bỗng Xươ/ng kết hình cá voi khổng lồ. Dưới ánh mắt kinh hãi mọi bộ vẫy đuôi, hốc mắt trống rỗng oán h/ận nhìn xuống. trần đạo rơi sàn. Tiếng hét vang khắp sảnh. Đám đông hỗn lo/ạn tìm đường Nhưng cổng sạn đã đóng ch/ặt nào. Mọi hy vọng đổ dồn các đạo sĩ. túm cổ đạo "Ta trả 8 triệu tệ! Ngươi ngon mà?!" Nghe đến 8 triệu, vị đạo sĩ hăng m/áu vung cả bùa về phía cá. Tôi thở dài, mượn chiếc dù Peppa Pig bé gái bên cạnh...