Trên tai bảy xỏ lông mày cùng vô số hình xăm. Nhìn dáng khó thể tưởng nhân viên phục vụ.

Nhưng thực chất, tính cách không ngang ngược như ngoài. Trái lại, chuyện.

Tôi thường xuyên nghe thấy lẩm bẩm bên tai.

Mãi lần trò chuyện, tôi biết thích nhỏ. Đến nhật tuổi 17 của định tỏ tình thì chứng kiến hôn trai khác.

Từ đó, trai trẻ nổi lo/ạn cuộc sống phản nghịch, dần xa cách con ấy.

Khi xuất ngoại, ở lại thành phố H.

Kể xong, rút điếu châm lửa. Khói mùi đặc trưng.

Tôi đưa xin điếu.

Anh mỉm cười hỏi: "Cậu chắc chứ?"

Tôi đầu.

Anh đưa th/uốc, châm lửa giúp hít hơi, vị đắng cay xộc cổ họng khiến tôi ho sặc sụa. lưng vào tường, tôi điếu run run trong lửa chập chờn.

Hít hơi thứ tôi ngẩng bầu trời đêm trăng sáng sao thưa. Lần tiên cảm nhận giải tỏa.

(16)

Học hai năm nhất đầu.

biết trước tương lai, tôi rõ sắp trường đây.

Hôm đó, Trà, Quý Tầm tôi căng tin trở về. Đang dừng bước, mắt đỏ hoe hướng.

Theo ánh mắt tôi thấy ta.

Hắn khác xưa lắm. gương mặt thế nhưng toát lạnh lùng khó gần.

"Ch*t Hòa!" Quý Tầm rồi xắn áo xông tới.

Tôi vội đuổi theo.

"Đồ khốn!" Quý Tầm gầm trước mặt hắn.

"Các ai?" lạnh nhạt.

Quý Tầm định ra thì bị lại. ngước đôi mắt đẫm lệ: "Gia Hòa..."

"Tôi đó thật. ta không quen." Hắn phớt lờ tôi đi.

Khương gục xuống khóc nở. Quý Tầm vỗ ấy.

Tôi ngoái hắn, phát khẽ quay liếc Trà. lắc ngao ngán.

Tôi vờ.

(17)

Không hiểu vì mờ mắt hay do tác ngớ ngẩn.

Sáng hôm sau, bố sẽ đuổi Hòa.

Tôi Quý Tầm nhau, đều không tán thành.

Nhưng ngoài yếu đuối của che giấu tính cách cứng rắn. lao vào cuộc truy đuổi.

Tôi muốn xỉa xói: "Tống không sao? Cứ đeo đuổi khốn đó!"

Rồi chợt nhận ra mình cũng tự chính mình - kẻ thích khác nhưng chẳng ai ý.

Tống nghe tin, nụ cười tắt lịm. Đau hơn khi còn hỏi cách đuổi con trai.

Cứ thế, hành "săn" chồng.

Thời gian trôi.

Chớp mắt đã năm hai.

Học của tôi dậm chân tại chỗ, thậm tụt dốc.

Dù cố gắng đọc sách, kiến thức ì Đôi khi tôi tự hỏi, dù không nỗ lực, tôi vào trường này?

Mọi cố gắng chỉ vô nghĩa, bởi số phận đã tác bài.

Ý nghĩ như virus ăn mòn, khiến tôi dần suy sụp.

(18)

Cuối học hai năm tôi hát karaoke, nói cay đ/ộc.

Khi tới nơi, đã say mèm.

Cô cười ha nói lảm nhảm đông tây, rồi ôm ch/ặt Quý Tầm khóc nở.

Hai tôi bối vỗ về.

Cánh cửa bật mở. xuất hiện.

Hắn tiến tới chỗ Trà. ngước đôi mắt húp, khóc to hơn.

"Đồ khốn..." Quý Tầm gằn giọng.

Hắn ngắt lời: "Mấy ra ngoài không?"

"Mơ đi!" Quý Tầm định ra khỏi phòng.

Ai cũng khi vào, chưa rời mắt bước.

Ngồi ở sảnh, tôi gặp Tống muộn. Có vầng hào nam chính mạnh.

"Học trưởng..." Quý Tầm gọi. Tống tới.

"Tiểu Trà..."

"Học trưởng đừng vào vội."

Nhưng trai m/ù quá/ng lao vào.

Quý Tầm ôm bụng: "Tiểu Nhan, đ/au bụng Rồi chạy vội vào vệ sinh.

Tôi ngồi lại, rút điếu trong túi.

Không biết bao lâu sau, giọng nói quen lên: "Em biết hút th/uốc?"

Tôi gi/ật mình quay lại. Tống đứng đó.

Tôi đầu: "Ừ."

Anh ngồi xuống cạnh Tim tôi đ/ập lo/ạn nhịp, hút vội điếu th/uốc.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm