Tôi gỡ điếu trên tay, kia che nửa khuôn mặt, nghẹn khiến nên lời.
Tống Minh cơ điếu th/uốc, tưởng sẽ vứt nào ngờ đưa miệng hút một hơi.
Làn khói ảo phủ khuôn mặt chập sương khói.
Tôi sốt, mãi mới hoàn h/ồn định với điếu th/uốc.
Nhưng Minh đã ngăn tôi, mắt dập tắt điếu chân.
"Chu Giọng dịu dàng gọi tên tôi.
Tôi ngây người anh.
Chỉ nở nụ "Xin chào, là Minh Hàm."
Mặt trời đã nơi chân cuộc vẫn bị người mắt hoặc mức bỏ khoảnh khắc đẹp nhất minh.
(42)
Cuối kỳ đông, rủ xem phim.
Tôi gật đầu đồng ý.
Đứng rạp bóng ngồi thừ trên bệ đ/á đung đưa chân chờ đợi, một lúc dẫn theo người.
Việc Minh xuất hiện khiến hơi bất ngờ.
Dù sao sự hiện diện cũng rất hợp tình hợp lý.
"A Nhan!" phấn khích tay.
Tôi cũng đáp lại.
Khi họ tới thần sắc Minh được tốt.
Dù đang cười nhưng toát vẻ mệt mỏi.
Bọn họ vé Minh đợi phía sau.
Liếc vài do dự biết nên lời thế nào.
"Có chuyện gì Minh hỏi.
Lúc mới thâm mắt ngập ngừng hỏi: "Anh sao chứ?"
Anh lắc đầu "Không sao."
Chỗ ngồi ở hàng giữa phía sau, theo thứ tự là Thẩm Gia Hòa, Trà, Lộc, Minh Hàm.
Bộ thuộc loại trẻ.
Hai nhân vật chính khoác đồng phục trắng xanh, cùng học, khoáng, đẫm mồ hôi nước mắt mái trường.
Nhìn trẻ mình, dường chưa từng những tháng ngày động thế.
Phải từ ngữ để miêu thì...
Chỉ hai lặng.
Bình lặng nhàm chán.
Ngoài núi bài vở đ/è nặng, duy chỉ Minh tỏa sáng rực rỡ thanh xuân tẻ nhạt tôi.
Đúng lúc trào, nam nữ chính chia tay.
Tôi bộ khá tẻ nhạt, lẽ do sự đồng cảm.
Bên vang tiếng nở, Lộc đã nở.
Đang tự hỏi cảm hay bỏ chi tiết nào vai phải bỗng chùng xuống.
Tôi cứng đờ quay đầu nhẹ nhàng.
Âm thanh xung quanh lắng xuống, chỉ tiếng thở đều đặn tai.
Cử động tình khiến tóc lướt tôi, mang theo cảm giác ngứa ngáy.
Quay phía Lộc đang chìm nên để ý.
Tim đ/ập lo/ạn nhịp, ng/ực hít sâu giả vờ tĩnh hình nhưng tiếp thu được gì.
Không biết bao lâu sau, đèn rạp bật sáng dòng thúc.
Vai khẽ động đậy theo ti/ếng r/ên khe khẽ, Minh đã tỉnh dậy.
Anh đẩy gọng kính, quay nói lời xin lỗi: "Xin Chu hơi..."
Thực vai đã tê cứng nhưng vội trái: "Không sao đâu."
Không chỉ sao, lòng vui nữa.
Khương mắt đỏ hoe, người vẫn khẽ gi/ật giật.
Bước khỏi rạp lúc trời đã tối đột ngột nghị: "Chúng về thăm trường đi."
"Được đó." Lộc ứng ngay.
Thẩm Gia Hòa phản đối. Minh Hàm, mỉm cười nói: "Về thăm thôi."
Thế là đường.
Đã gần 10h đêm, ngôi trường chìm bóng tối.
Bảo vệ cũng đèn.
"Về thôi nhỉ?" đang đầu.
"Nhưng mà..." Cô ấy do bỗng mắt sáng "A trèo đi!"
"...Hả?" Mãi mới được.
Chưa kịp phản ứng, đã kéo Lộc chạy về phía sân trường.
"Trà Trà, thế sao trèo được." Lộc nói.
Tôi ngước bức hơn nửa người đồng ý.
"Đúng nhỉ..." buồn bã đầu.
Thẩm Gia Hòa vậy liền trổ thoắt cái đã trèo tường.
Ba chúng tròn mắt cậu ta, vỗ tán thưởng.
Thẩm Gia Hòa kéo lên. cảnh ân ái tình nhân trên Lộc thở dài.
"Hai người tình tứ xong rồi à? Thế tụi làm Lộc hỏi.
"Muốn làm gì làm." Thẩm Gia Hòa đáp.
"Ồ! Gi/ận rồi đấy!" Lộc lùi vài bước rồi đà chạy, thoắt cái cũng trèo tường.
Tôi đang thán phục Minh đã biết từ lúc nào ở trên rồi.
"..." ngờ Minh trèo tường.
Thôi, nhiều điều biết về anh.
Gi/ật chỉ đất.
Cúi đầu nghĩ biết nên về không.
"Chu Giọng Minh dịu dàng vang "Lên đây đi." Anh người đưa ra.
"Tôi á?" chỉ mình.
"Nếu cậu là Chu đúng rồi."