Nghe vậy, chưa kịp ứng thì Sư thúc đã lên tiếng trước: "Thanh Phong, sao đối với Tê như thế?"
Xét về vai vế, bà thúc cả Tiêu Thấy cảnh vị hôn phối trẻ bất hòa, ân mình bị hắt hủi, Sư thúc nhẹ nhàng trách. Dù chưởng môn Vạn Tông đây, sẽ sự như vậy.
Nhưng Sư thúc chỉ nghĩ mình trưởng bối, còn Tiêu nghĩ vậy. Hắn đang khóc lóc gièm pha người trong nghiến răng "Thanh sai rồi, mong muội Tê bỏ qua cho." Thật đáng cười, Sư thúc ngoan ngoãn như chó răng.
Tôi đáp: "Không vốn dĩ tông chẳng đường."
"Tê Lan!"
Tiêu sốt ruột như sợ tiết lộ điều gì, đột ngột nắm lấy tay tôi: "Ngươi đừng được thúc thì làm được!" mắt đầy vẻ đe dọa.
Tôi liếc nhìn chỗ tiếp da thịt, giữ phong độ "Thiếu tông như này quả thất lễ quá rồi."
Quả Tiêu bị người trong mộng kiêm trưởng nữa. Hắn nén gi/ận, đ/au khổ, bất mãn, nhưng thể bộc lộ. Hắn người nên yêu.
Hừ.
Tôi thức màn vật lộn Tiêu như đang xem kịch. Từ khi còn hắn, thấy giới này đẹp đẽ cùng.
Sao bận tâm chuyện cảm? Chỉ cần lo cho bản thân, thoảng gài bẫy kẻ phụ mình để giải trí, chẳng rất hay sao?
Tôi chính cõi riêng, tại thì vạn vật vui tươi.
Còn Tiêu - gần như thấy tương lai hắn. Hừ, người liên quan, ngoài việc đòi n/ợ thì đáng để để mắt.
Có Khuất Hách huých cùi chỏ hỏi khẽ: bao nhiêu tiền?"
Thực ra... tiền.
Là linh phù phụ tặng khi gặp nạn, tiên thảo đ/á/nh đổi từ võ đài sinh tử lúc thương, lời mạng tín vật đại năng khi hấp hối.
Tôi tóm tắt: "Là ng/uồn đủ để luyện từ Kim Đan Thần."
Nghe Khuất Hách hít hà: "Uầy~"
"Tê giàu đấy!"
"Thì ra tiên giàu này sao!"
...
Tôi cười, đâu tiền bạc, mà nghiệp chướng quả. Nhưng sao.
Giờ thấy Tiêu đáng gh/ét, t/ởm lợm. Một vọng thúc, khác tư hưởng thụ sự quan tâm tôi.
Tôi xứng đáng với con người tốt Ngoại trừ giao thiệp giữa hai phái, dính dáng loại người này.
May thay Sư thúc hồi phục gần hết. Biết Vạn Tông, bà dù nghi hoặc nhưng hỏi nhiều, chỉ dặn điệt Tiêu chăm sóc tôi.
Tôi cười: "Đa tạ Sư thúc quan tâm."
Tiêu xịt chắp tay: "Đệ tử tuân lệnh."
Trên vân thuyền, đi chỗ lái thuyền Tiêu Như dự đoán, "Tê Lan, khuyên ngươi đừng nói với thụ..."