Anh ấy có thể đổi ca vì tôi, tôi cũng có thể tạo cho anh ấy một chút bất ngờ.
Lần trước khi đi m/ua sắm với bạn thân, đi ngang qua một cửa hàng đồ ngủ, phong cách táo bạo và gợi cảm.
Tôi không nhịn được, đã m/ua một bộ màu đen, đến giờ vẫn chưa dùng qua.
Khi đồng hồ chỉ 5 giờ tối, tôi thay đồ xong, nằm trong phòng ngủ, lòng đầy mong đợi chờ Giang Nghiễn Văn tan làm.
Thế nhưng một tiếng sau, tôi đợi đến mức buồn ngủ rũ ra, cửa phòng khách vẫn im ắng.
Tôi hơi tức gi/ận rồi.
Mang dép lê xuống giường, đi tới đi lui trước cửa.
Có nên gọi điện cho anh ấy không?
Nhỡ đâu thật sự có chuyện gì thì sao?
Tôi đứng ở lối vào chưa bật đèn, bật sáng điện thoại, đột nhiên nghe tiếng cạch, cửa mở.
Một tia ánh sáng lọt vào.
Tôi ngước lên ngỡ ngàng, thấy khuôn mặt điển trai của Giang Nghiễn Văn xuất hiện qua khe cửa.
Anh ấy rõ ràng không chuẩn bị trước, thấy tôi mặc như thế này đứng trước cửa, liền đơ người ra.
Sau một khoảng im lặng và ngượng ngùng dài như cả thế kỷ, tôi bất ngờ hét lên, cuống cuồ/ng chạy về phòng ngủ, chui tọt vào chăn.
Một lúc sau, Giang Nghiễn Văn bước vào, vỗ nhẹ lưng tôi qua lớp chăn: "Bạch Kiều, không ngạt thở sao?"
Ngạt ch*t luôn đi, tôi cựa quậy người, ra hiệu để anh ấy làm việc của mình, đừng quan tâm đến tôi.
Giang Nghiễn Văn dùng lực kéo chăn của tôi ra, không nhịn được cười: "Lúc anh không ở nhà... em... đều là..."
"Không phải!"
Anh ấy cho tôi là kẻ bi/ến th/ái rồi sao?
"Em cố tình mặc cho anh xem đấy."
Giang Nghiễn Văn nhìn tôi đầy ý nghĩa: "Ồ... cố tình..."
Tôi gật đầu được nửa chừng, bỗng bịt miệng Giang Nghiễn Văn: "Không được chê cười em!"
Anh ấy nhân tư thế này hôn lên lòng bàn tay tôi, hơi nóng khiến tôi ngứa ngáy: "Tiếc là bây giờ anh không có phúc hưởng thụ đâu, tối nay chúng ta có kế hoạch khác."
"Hả? Đi đâu?"
"Suối nước nóng."
Tôi không nghe nhầm chứ?
"Anh định dẫn mình em đi tắm suối nước nóng?"
"Ừ."
Tôi tưởng suối nước nóng là nam nữ tắm riêng, kết quả Giang Nghiễn Văn đặt phòng suite.
Suite có một sân nhỏ ngoài trời, giữa sân là một bồn tắm rất lớn.
Phòng suite có một chiếc giường lớn, trang trí tinh tế lộng lẫy, giá cả không rẻ.
Giang Nghiễn Văn chăm chú dọn đồ, tôi đi dạo một vòng, chợt nghĩ: "Hình như em không mang quần áo."
"Anh mang cho em rồi." Anh ấy nói, lấy ra từ trong túi bộ đồ ngủ tôi vừa mặc: "Thay đi."
Tôi đờ đẫn nhìn Giang Nghiễn Văn chỉnh chu, mặt nhỏ đỏ bừng: "Anh chỉ mang mỗi bộ này thôi?"
"Ừ, anh thích."
Anh ấy thậm chí không che giấu, mắt nhìn thẳng vào tôi, yên lặng chờ tôi thay đồ.
Tôi làm sao không biết anh ấy muốn làm gì?
Phụt! Lão già dê!
Trong căn phòng sáng trưng đèn điện, tôi hoàn toàn không dám cởi.
"Cần anh giúp không?" Anh ấy khoanh tay ngồi trên giường, ánh mắt tối sầm lại và tập trung.
"Không cần!" Tôi vớ lấy quần áo, chạy ra sân ngoài trời tối hơn một chút, thay thật nhanh rồi nhảy vào suối nước nóng.
Nước ấm từ mọi phía ôm lấy tôi.
Tim tôi đ/ập thình thịch, lén nhìn động tĩnh trong phòng, một lúc sau, cửa kính trượt mở.
Giang Nghiễn Văn quấn nửa người khăn tắm, bước về phía tôi.
Tôi núp trong bóng tối, mắt dán vào ngắm nghía thân hình anh ấy.
Kết hôn ba năm, Giang Nghiễn Văn không thay đổi mấy.
Chỗ nào cần có thì không thiếu, không còn áo sơ mi bó buộc, cơ bắp càng rõ ràng khỏe khoắn.
Trong lúc đang đờ người, Giang Nghiễn Văn đã cúi xuống, ngồi xổm trước mặt tôi: "Bạch Kiều, qua kỳ an toàn rồi, đã sẵn sàng chưa?"
"Hả? Gì cơ?"
"Không phải muốn con thứ hai sao?"
"Á!"
Tôi muốn chạy trốn, nhưng bị anh ấy kéo lại.
Giang Nghiễn Văn trượt xuống nước, ôm tôi: "Bạch Kiều, tối nay giúp em thực hiện ước mơ."
Nước dường như nóng hơn, làn da tôi ửng hồng vì hơi nóng.
Tôi kiễng chân: "Thả em ra! Em không biết bơi."
Giang Nghiễn Văn dường như tâm trạng rất tốt: "Vậy thì ôm ch/ặt anh."
Anh ấy một tay ôm tôi, không những không đưa lên bờ, ngược lại còn đi về giữa bồn.
"Bạch Kiều, nắm ch/ặt nhé, lát nữa rơi xuống, người thiệt thòi chính là em."
Đêm khuya.
Sương nước mờ ảo.
Tiếng nước róc rá/ch, lâu chẳng dứt.
Sau này, nhà có thêm đứa con thứ hai.
Vì nó được sinh ra dưới ánh trăng trong suối nước nóng, nên đặt tên là Giang Ôn Nguyệt.
Ng/uồn: Zhihu Tác giả: Tiểu Thất Tử