Nick Phụ Của Tôi Lại Bị Lộ

Chương 6

14/06/2025 04:46

Không đúng rồi, sao tháng này lại sớm thế?

Tắm xong thay bộ đồ sạch sẽ, tôi một mình đến cửa hàng tiện lợi gần căn cứ.

"Sao không có loại dùng đêm siêu dài nhỉ?"

"Chà, không có nhãn hiệu tôi thường dùng."

Tôi lẩm bẩm một mình trước giá hàng.

Cuối cùng liền lấy đại hai gói chưa từng dùng qua đến quầy tính tiền.

Phía trước có chàng trai cầm một nắm kẹo mút đang chuẩn bị thanh toán.

Là Kỷ Trạch Diệu.

Thật trùng hợp.

"Chào." Tôi lên tiếng trước.

"Đi m/ua đồ?" Anh ấy cũng nhìn thấy tôi.

"Ừ." Tôi gật đầu.

"Tính chung với cô ấy." Anh quay sang nói với nhân viên thu ngân.

"Không cần không cần không cần." Tôi lắc đầu như lắc lư chiếc trống lắc.

Nghĩ đến việc trong tay mình đang ôm hai gói băng vệ sinh là đã thấy ngượng chín mặt.

Mấy chiếc kẹo mút nhanh chóng được quét mã xong, anh không đi cũng không trả tiền, đứng đó chờ tôi.

"Cô ơi, cô có cần thanh toán gì không?" Nhân viên thu ngân nhìn tôi.

Thế là dưới ánh mắt của Kỷ Trạch Diệu và nhân viên thu ngân, tôi đặt hai gói băng vệ sinh lên quầy.

"Tính chung đi." Kỷ Trạch Diệu liếc nhẹ rồi vội rút điện thoại ra.

"Cần túi nilon không?" Nhân viên lại hỏi.

"Lấy cho cô ấy một cái."

...

Tôi lại một lần nữa ch*t điếng trước xã hội.

Trên đường vai kề vai cùng Kỷ Trạch Diệu về căn cứ.

"Ăn không?"

Anh rút từ túi ra một chiếc kẹo mút đưa trước mặt tôi.

Trên bao bì in hình cô bé hoạt hình đáng yêu đang liếm mép, hoàn toàn không hợp với khí chất của anh chút nào.

"Được thôi."

Tôi đón lấy, x/é bao bì, ngậm vào miệng.

Ừm, vị sữa.

"Anh không hút th/uốc nữa à?"

Tôi buột miệng hỏi xong liền hối h/ận.

Bí danh của tôi!

Anh khựng lại: "Vào đội là bỏ rồi."

Anh cũng không hỏi thêm gì.

May quá may, bí danh vẫn an toàn!

Nhìn anh ngậm kẹo mút đúng kiểu đầu gấu lại khiến tôi nhớ đến tiểu bá vương hồi cấp ba.

Ai ngờ được Kỷ Trạch Diệu ngày xưa hay trốn học trèo tường, th/uốc lá không rời miệng giờ lại quay về ăn kẹo mút.

Nghĩ lại thật là... đáng yêu trái ngược.

7

Chương trình phát sóng tập đầu, tôi lén lút trốn trong phòng một mình xem.

Thực ra cảnh của tôi trong tập này không nhiều, hai ngày chẳng có gì đáng c/ắt.

Ngoài vài điểm hài do Shine cung cấp, có vẻ phản hồi khá bình thường.

Nhưng ê-kíp ngay tối hôm đó đã cho phát ngay phân cảnh tôi gọi Kỷ Trạch Diệu dậy.

Phản ứng cực nhiệt liệt.

Trận đấu vị trí S/A được tổ chức tại sân nhà YKG.

Trận này khá quan trọng.

Nếu YKG thua, sẽ rơi từ nhóm S xuống nhóm A nên mọi người đều đặc biệt coi trọng.

Trận đấu lúc 7 giờ tối, các tuyển thủ ăn trưa xong đã đến sớm.

Đối thủ là đội kình địch lâu năm, lực lượng mạnh.

Các thành viên đều chuẩn bị tinh thần đ/á/nh đủ BO7.

Trong lúc họ khởi động và phỏng vấn trước trận, tôi ngoan ngoãn ngồi bên cạnh hầu hạ, pha trà rót nước, cầm áo khoác gì đều làm, chạy trước chạy sau không có thời gian nghỉ.

Đến lượt Kỷ Trạch Diệu phỏng vấn, đạo diễn yêu cầu chỉnh lại mic.

Yên Yên lập tức xông lên chỉnh giúp.

Tôi không khỏi thán phục, trợ lý này quả nhiên làm rất đúng vị trí.

Trước khi trận đấu bắt đầu, tôi được xếp ngồi hàng ghế đầu.

Sự xuất hiện của tôi đã tạo nên làn sóng ủng hộ cho YKG.

Tiếng hò reo tại chỗ vang dội tai.

Đa phần là fan nữ của YKG.

Hoặc nên nói là fan nữ của Shine.

Thời buổi này, game thủ chuyên nghiệp còn được quan tâm hơn cả ngôi sao.

Các tuyển thủ trên sân khấu đang ban/pick.

Đạo diễn đã chiếu cảnh quay tôi lên màn hình lớn ít nhất ba lần.

Đến mức bình luận viên phải nói "Đạo diễn ông đủ rồi đấy".

Tôi chỉ biết cười trừ.

Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi xem Kỷ Trạch Diệu thi đấu ở khoảng cách gần thế này.

Dù bình thường trông anh có phần bất cần.

Nhưng đối với luyện tập và thi đấu thì tuyệt đối không qua loa.

Anh tựa như thanh ki/ếm sắc của YKG, có thể phá vỡ mọi thế cục.

Mọi áp lực dường như anh đều có thể đảm đương, thậm chí vượt qua để đ/ập tan chúng.

Không biết từ khi nào, người tôi thích đã từ một thiếu niên ngỗ nghịch vô tư vô lo trưởng thành thành trụ cột tinh thần có thể một mình gánh vác, dẫn dắt cả đội đi đến thắng lợi.

Khi chỉnh tai nghe, ánh mắt anh lướt qua chỗ tôi, bốn mắt gặp nhau, tôi dùng miệng nói "Cố lên".

Ánh mắt anh kiên định gật đầu với tôi.

Trận đấu vẫn tiếp tục, hơi lạnh trong sân vận động khiến đôi chân tôi bủn rủn.

Ngày đèn đỏ chưa hết, bụng âm ỉ đ/au.

Chỉ nửa tiếng thi đấu ngắn ngủi, tôi hắt xì liên tục.

May mắn hiệp một thắng lợi.

Tôi theo tuyển thủ về phòng nghỉ điều chỉnh.

Ban huấn luyện trao đổi đôi lời với các tuyển thủ.

Kỷ Trạch Diệu ngồi trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

Trước khi lên sân khấu, anh đột nhiên cởi áo khoác.

Yên Yên vội vàng bước tới đón, nhưng anh không buông tay.

Mà đưa áo cho tôi.

"Nóng quá, cầm hộ."

Nói xong không cho tôi cơ hội phản ứng, đã vội vã lên sân khấu.

Tôi ôm chiếc áo khoác của Kỷ Trạch Diệu, trên đó vẫn còn hơi ấm của anh.

Quay lại sân vận động, tôi gấp gọn áo khoác của Kỷ Trạch Diệu đặt trên đùi.

Quả nhiên không còn lạnh nữa.

Trận đấu diễn ra vô cùng thuận lợi.

Có lẽ chính các thành viên cũng không ngờ, lại thắng 4-0, đ/á/nh bại đối thủ lâu năm.

Hiệp cuối, Công Tôn Ly của Kỷ Trạch Diệu phát huy xuất sắc, tại hố rồng hạ gục năm người, trở thành MVP.

Sau trận đấu, Kỷ Trạch Diệu và Tiểu Ngư được sắp xếp tham gia phỏng vấn hậu trường.

Tôi ôm áo anh trở về phòng nghỉ.

Xem buổi phỏng vấn qua tivi.

Năm mạng gi*t người của Kỷ Trạch Diệu được MC tán dương hết lời, khi được hỏi cảm nghĩ về việc đ/á/nh bại đối thủ lâu năm với tỷ số 4-0.

Kỷ Trạch Diệu cầm mic suy nghĩ một chút.

"Ừm... Đội có cá chép may mắn đến nên thắng dễ dàng thế."

MC cười hợp tác: "Đúng vậy đúng vậy, chị Thiệu Vận hiện đang làm trợ lý cho YKG đấy, mọi người nhớ theo dõi chương trình mới của họ nhé!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm