Hạng đột nhiên hết sức giữ mặt thản nữa, khẽ mím lại, một nụ cười cũng có chút gượng gạo.

Cuối nhàng "Tốt, nhớ rồi."

"Từ hôm nay đi," dùng điệu buông thả mà nghiêm túc, "tất cả mọi thứ em, bao quên nữa."

Từng chữ từng câu rất rõ ràng, nghe kiên định, nhưng cuộc chạm trái tôi.

Hạng tin nữa.

5

Sau đó chúng cứ im lặng mãi, khi uống xong cà phê, nhìn cà kê ăn hết chiếc bánh matcha nghìn lớp, mới thản nhiên một câu: "Bốn mươi hai tháng, chưa từng thực sự em."

Vậy đâu có hiểu người anh? tựa một tình trời sinh, phong cách hóa khôn lường. Dịu dàng, lạnh đ/ộc đoán, đa cảm... cái nào cũng cái nào cũng phải anh. Thành mà nói, làm viên hơn, chắc chắn đạt bậc minh tinh.

Cuối đáp lại, đề tài: "Anh chìa khóa Lát nữa tìm thử."

năng rồi.

"Không cần," ngẩng lên, đôi muốn nhìn thấu tôi, "Tôi thay ổ khóa mới."

Khi rời quay lưng vẫy "Chìa khóa mới gửi em."

Đồ đi/ên, chìa khóa chứ!

Lúc này một vấn đề: địa mới tôi?

Trong đó do cốt truyện thiết, nam chính quyền lực mông, dù nữ chính chạy đâu cũng tìm được. Nhưng đời thực, càng càng sợ hãi. Trời, khéo một kẻ theo dõi th/ái?

Lòng liền nhắn hỏi tiếp qua WeChat, trả lời rất nhanh: "Em kéo tài khoản chính khỏi danh sách đen, biết."

Tôi phản hồi ngay: "Mơ đi."

Anh gửi một tin nhắn thoại, bằng tiếng cười lười biếng: ngày mùa thu năm ngoái, s/ay rư/ợu, nhất kéo căn ước em."

Đó ký ức rất xa xưa, dù cách đây một năm.

Lúc đó bài dữ liệu cực tệ, ng/uồn cảm cạn kiệt, thêm đó có một đ/ộc giả suốt ngày trong cãi vã và ch/ửi bới tôi, tâm chán nản, cuối một đêm thu sảng uống rư/ợu say mèm trên thượng.

Tôi tửu lượng thường, nhưng quên sạch. Vì nhớ rõ, khi say lảo đảo đến.

Anh vừa gọi điện nghe máy, ghé qua xem. tôi, sau đó nghe hàng xóm có cô gái uống rư/ợu trên thượng, đoán chừng Tóm nhảm một hồi, đại ý cũng lo tôi, tò mò thôi.

Tôi gật để ý. lon thuận thế ngồi xuống cạnh tôi.

Điện thoại cứ rung liên tục, đoán gái mới quen cũng hỏi vậy.

"Vừa chia tay." tắt điện thoại, thản nhiên đáp một tiếng, nhấc một lon lên phát tiếng xèo xèo trong đêm.

Trái lỡ một nhịp.

Có lẽ vì uống rư/ợu, thanh mát gió mà mang chút đặc quánh và khàn khàn: "Không vui?"

Tôi quay mặt muốn đáp: "Liên quan gì anh."

Anh cười khẽ, nhướng "Ngày ngoan ngoãn thỏ con, s/ay rư/ợu hung dữ thế này."

Tôi im nhìn ánh đèn nơi xa, một ngọn đèn nào tôi.

Bên đưa tới một búp nhỏ cỡ bàn tay, một thỏ trắng.

"Quà đấy." lười nói.

Tôi gi/ật mình tỉnh hẳn: "Hôm nay ngày gì thế? tôi."

Anh miệng liền: "Sinh nhật anh."

"Xạo, sinh nhật 20 3, hôm nay 10 rồi."

"Nhớ rõ thế nhỉ." cười, nhét thỏ lòng tôi, tự nhiên lạ vén mớ tóc mai sau tai.

Tôi thức né người lại, kịp, cuối đảo nhìn chỗ khác: "Vậy vậy."

Món đáp lễ căn ước mình, và hào phóng tuyên bố khi giàu to một căn y hệt.

Hạng lệ từ chối, đôi phản chiếu ánh đèn neon: "Được thôi."

Thế hôm sau giả vờ quên sạch, cửa gì, thỏ bông gì, đừng hỏi, hỏi nhớ.

Hạng cũng nhắc nữa, tựa tất cả giấc s/ay rư/ợu tôi.

Giờ đem ra.

Nhưng thỏ bị rồi.

Thật hay giả, cứ coi một giấc đi.

Tôi thế, nhưng không. bắt xuyên "tình cờ" gặp Đặc biệt dưới chung cư, mỗi ngày dạo hầu đều anh.

Nhưng cũng chủ động gần, đứng đó, bắt gặp ánh tôi, liền thản nhiên chào hỏi.

Tôi thực sự hiểu tính toán gì, đành cách động.

Chỉ chung chúng bắt nói, trai hư sắp quay bắt từ chối mọi phụ nữ tán tỉnh lý do đều giống nhau: "Tôi có người mình thích rồi."

Họ lời này đều liếc nhìn đầy ẩn ý, tựa mong đợi phản tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm