Chim Sổ Lồng Và Vực Nước Xưa

Chương 2

10/06/2025 06:45

Tôi ngờ rằng ấy sẽ mặt ở đây.

Bộ phim này được IP lớn, đầu tư nhỏ cũng chưa đến mức cần trực tiếp tham gia chọn.

Về sau mới biết, xuất hiện vì nam phim - Trì Hữu Hằng.

Tôi ra ngay cái đầu tiên. Dù lần thứ được gặp anh.

Gương mặt tú, so với thời niên thiếu đã giảm vài phần sắc Nhưng ấy vẫn sắc lạnh, ai dưới đó.

Anh hồ điệp, vốn dành cho những đa tình, với thì vậy.

Khi hướng đầu óc trống những giọt nước tranh ra khỏi khóe mắt.

Kịch bản được một phân cảnh khóc.

Mọi người dây cót xúc, gì lạ.

Tôi nhanh chóng nhập vai.

Anh lần đầu tiên được chú ý trọn vẹn anh.

Nhận thức ấy vừa vui vừa đ/au lòng.

Đến khi màn thúc, vẫn chìm xúc nhân vật.

Mọi người vỗ tay tán thưởng, đứng sau đưa cho giấy lau.

Anh nhiều người vai phụ huynh tôi.

Tôi ơn ra cười nhẹ nhàng đầy khoảng cách.

Không sao, sẽ nhớ đến tôi.

4

Tôi anh, chơi golf khi nào, bơi lúc nào, ăn cơm giờ nào.

Tôi cho rằng người thích những ngờ.

Nên ngoài nghiệp, những việc vặt cuộc sống nằm kế hoạch.

Nhưng cuộc sống khi cần thêm gia vị. tạo ra một cuộc gặp gỡ cờ.

Lúc đó đã vai nữ phụ, tham dự nhiều đỏ, chút làng giải trí.

Giới giải trí đầy những chuyện nói lần này trở thành nữ chính.

Khi chạy ra ngoài, đ/âm sầm anh.

"Giúp với, thưa chú Trì, giúp cháu..."

Tôi quấn chăn bước đẫm lệ, ai cũng chuyện gì xảy ra.

Anh quan sát tôi.

Đôi tĩnh lặng giếng cổ, đen kịt đến rợn người.

Anh mà, buổi casting ra thì đã nhớ gương mặt xinh đẹp này cùng tên tôi.

Tôi đ/á/nh cược rằng tay đứa trẻ bảo lại rơi vũng lầy.

Tôi thắng cược.

Trì đưa riêng anh.

Tôi ngồi sofa, cười gạo ơn anh.

Nhưng tay r/un r/ẩy, ngay cười cũng méo mó coi.

Diễn xuất rất tốt, Trì Hữu Hằng khen khi chung.

"Ở sẽ ai hại cháu."

Tôi ngước anh, khẽ hỏi: "Chú ôm một cái được không?"

Tôi dốc sức để dàn vở kịch này. Người thông minh đã phát hiện, chọn một người quản tai tiếng, nửa đẩy nửa kéo hắn tưởng chấp giao dịch này.

Sẽ ngày Trì ra âm mưu tôi.

Nhưng sợ bị gh/ét bỏ, sợ trở thành toan tính anh, sợ tốt, nhiều năm sau đủ tư cách để nhớ tên.

Tôi dấu cuộc đời anh.

Không ai cưỡng lại được con mỏng manh ướt đẫm mưa.

Nhưng mãi sau này mới hiểu, anh, cánh yếu đuối mà chim lượn rừng, khi cao khi thấp, rồi đậu xuống bàn tay anh.

Anh ôm lòng, góc cằm nhọn anh.

"Chú ơi, tại sao lại cháu?"

Anh bị câu hỏi cho bối rối.

"Sao chú lại bảo cho cháu?"

Anh cười, đó lần đầu cười, lạnh biến, đuôi lên, hóa ra cũng đa đấy chứ.

"Không gì cả."

Câu trả lời ngạc nhiên, chúng thuộc khác nhỏ, bố dự mãi mới dám cho bánh kếp. Còn anh, giúp một đứa trẻ xuất phát ý thoáng c/ứu.

Dường ý thoáng qua ấy đã thay đổi đứa trẻ này nào.

Giờ đứng ranh giới, đ/ập đầu chảy m/áu cũng ngắm cảnh vật nơi anh.

"Cháu tưởng chú sẽ nói người đặc biệt."

Anh lại cười, đã vui nào.

"Từ ngày gặp đã đặc biệt rồi."

Liệu nghe đ/ập?

Nhịp gấp gáp, ồn ào đến tin.

Trì buông nghỉ chú sẽ bảo người đem quần áo tới cho cháu".

Tôi áo anh, ngước hỏi: "Chú quay lại không?"

"...Có."

Ánh trấn từ buông tay.

Khác với vẻ lạnh lùng bề ngoài, luôn tràn đầy trắc ẩn.

Đêm đó, Trì ngủ sofa.

Nửa đêm tỉnh giấc, quanh vẫn nằm đó, ngay gần tôi.

Tôi ôm chăn sang góc sofa diện để nghe rõ hơn nhịp thở anh.

Một hơi, hơi... dần bình tĩnh trở lại.

Tôi cô đơn.

Ánh chớp ngoài cửa sổ lóe lên, chiếu rọi gương mặt điềm tĩnh anh.

Rồi một sét trời.

Hơi thở ngừng lại, tôi.

Trong lặng lẽ tỏ tôi.

"Cháu sợ sấm?"

Tôi sợ, sợ bỏ rơi tôi.

Tôi gật đầu.

"Lên giường ngủ đi."

"Không."

Anh kiên nhẫn khác thường: "Sẽ sấm nữa đâu, giường đi."

Lại một tia chớp.

Anh bật "Thật giữ diện chút nào."

Tôi cũng cười.

"Thôi chú sẽ ở cùng cháu."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17