Hái Trăng

Chương 7

24/06/2025 06:47

Cuối khổ lại: "Muộn đã bạn rồi."

Chính sự nhút nhát rút lui đã khiến kịp thời ra.

21

Vài sau, mẹ Từ Uyển, vừa xinh đẹp cao ráo, tính tình dàng trầm lặng, thành tích học tốt.

Mẹ ngồi cạnh vừa nhìn ảnh trên thoại mẹ vừa khen "Cô này tốt đấy, nhìn tốt."

"Nguyện Nguyện, con thấy nào?" Mẹ đưa bức ảnh xem.

Tôi nhìn chằm chằm nụ ngọt ngào trong ảnh, gật đồng: xinh đẹp, với Giang."

Chưa đầy vài phút sau, đứng dậy trở phòng.

Khi cửa đóng lại, nước mắt trào ra.

Tôi nào giữ bình tĩnh khi bàn chủ đề này họ.

22

Kỳ nghỉ đến, cùng tôi, sẽ trễ vài ngày.

Mấy Hứa về, dẫn đi công viên trí, dẫn đi sắm, dạo phố đêm, truyện tranh thích tự tặng tôi.

"Anh, cần đồ bất lực khi Hứa tiệm trà sữa.

"Không sao, miễn vui được, lát nữa sẽ giới thiệu mấy đẹp trai, ở đại học thấy mấy người đẹp hơn ta." Nói xong, đứng dậy cầm số đi trà sữa. ngồi ở vị gần cửa sổ trong tiệm, trong ồn ào náo ơ nhìn qua ngoài.

Hứa đưa tách trà sữa tôi: trạng tốt nên ăn đồ ngọt."

"Anh, cần công ủi bạn sẽ chân thành chúc phúc, đã buông bỏ rồi."

"Đừng lừa thích lâu vậy buông bỏ buông bỏ được? Đừng buồn, còn mà." Hứa vừa vừa xoa ủi.

Tôi thở nhẹ, tránh bàn tay đang tóc rối bù: "Vậy mà cứ em, vậy khiến mà..."

"Giang Nói chưa hết câu, nhiên người lưng tôi.

Tim lại, cứng đờ nhìn, mà người kia mặc áo khoác đen đang ngồi lưng phía xa, này nhìn tôi, ánh mắt chạm trong mắt chất chứa đầy phức tạp.

Anh nào vậy? Vì người nên che khuất sao?

Nghe thấy hết sao?

Trong khoảnh khắc, gì dưới chân cái hố chui xuống.

Tình giấu kín năm năm ra vậy, thật buồn sao?

"Nguyện Nguyện..." Hứa cạnh lo lắng tôi.

Ánh nhìn tấm lưới, khiến chốn trốn.

Chỉ suy nghĩ vài giây, đứng dậy chạy khỏi tiệm trà sữa.

23

Tôi đuổi theo, nắm tay vắng vẻ.

"Nguyện Nguyện, đừng trốn tránh." thở gấp nhẹ, giọng áp khiến người ta lòng xưa.

Mắt cay xè, lúng túng đứng cúi thật thấp, dám nhìn mắt anh.

"Xin lỗi, cố ý đâu."

"Sao phải xin lỗi?" thấy hơi buồn cười.

Tôi vừa vừa rơi nước mắt: "Em gây phiền phức xin lỗi anh."

"Em bạn định cản trở định tỏ tình, đã buông bỏ thật anh..." Nói nửa chừng, cuối cùng dũng nhìn ánh mắt dàng mà đ/au lòng.

"Anh chuyện gì xảy ra không?"

"Không thể." thừng chối tôi.

"Anh quên những đã được, và nữa, bạn gái, ai vậy?"

"Anh nói."

Giang bất lực: "Sao hỏi anh?"

Tôi khẽ đáp: "Em dám."

Giang nhẹ bất lực, tay áp lau nước mắt trên má tôi.

"Cho vài ngày, sẽ không? cần thời gian kiểm chứng vài thứ."

Tôi gật ngơ ngẩn, tiếp chối tôi.

Điều này nghĩa còn hy vọng sao? Hay đang nghĩ chối mà thương tôi?

"Đừng khóc nữa, không?"

Tôi bàn tay lau vội nước mắt ở khóe "Ừ, khóc nữa."

24

Hôm sau, đều trung, khi ăn cơm gắp thức ăn hụt, khi giấy đặt tay vị trí, khi rót nước đầy tràn ra nhận ra.

đều đặt câu chưa đưa ra Hoài.

Anh thấy sắp đi/ên, Cố Giai dẫn ra ngoài đi dạo, sợ ở nhà ngột ngạt.

"Hứa Nguyện Nguyện, đừng kỳ vọng quá nhiều câu Hoài, kẻo mấy ta chối khóc mưa." Cố Giai vừa bánh vừa nhở.

"Ừ, cúi nhẹ cà phê, lòng nhẹ bẫng, người giác thật.

Nói chắc chắn đã chuẩn sẵn thần chối.

Hoặc khác, khi thấy Ngô Cẩm chối, đã tự tiêm vắc-xin ngừa mình.

"Ê, đằng kia phải gia sư cũ không?" Cố Giai bất chỉ tay phía người ông ngồi bàn lưng tôi.

Tôi trung nhìn kỹ, người ông mặc áo khoác xám đơn giản, khuôn tuấn nghiêng nhẹ nhận ra đúng Tống Mục.

Hai năm cấp ba này thi thoảng nhắn tin trò chuyện với trên thoại, phần nhiều hỏi bài tập.

Anh tin nhắn chậm, đều kiên nhẫn giảng bài tôi.

Và bây giờ đã giáo viên.

Chưa kịp lên hỏi, Cố Giai đã tự nhiên đi Tống hỏi, toe ngồi xuống đối diện anh.

Tôi thở bất lực, đứng dậy đi theo, thầy Tống.

Tống thấy phản ứng gì chỉ lười ngước mắt liếc cái, ánh mắt hình máy tính tay.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Đi Hóng Hớt Tỏ Tình Lại Thành Bạn Trai Trùm Trường

Chương 11
Tôi chỉ hét “Đồng ý đi!” cho vui, ai ngờ bị trùm trường kéo lên sân khấu, hôn một cái rồi tuyên bố tôi là bạn trai của hắn. Tôi hóng hớt xem tỏ tình mà giờ ba má tôi tưởng tôi sắp cưới thiệt. Tôi Nhậm Dư chỉ là một học sinh bình thường trong trường, ngoại hình vừa đủ nhìn, học lực vừa đủ qua môn, mồm mép vừa đủ khiến đám bạn cười bò mỗi ngày. Cuộc đời tôi vốn yên bình như mặt hồ không gợn sóng... cho đến cái ngày định mệnh đó. Tôi cùng đám bạn đứng hóng hớt cảnh tượng "hoa khôi tỏ tình với trùm trường". Hào hứng, ồn ào, góp giọng cổ vũ như dân cổ động viên chân chính. Ai ngờ, trùm trường chẳng những không đồng ý, mà còn ngoắc tay kéo tôi lên và phán câu xanh rờn: "Đây là bạn gái tôi. À nhầm... bạn trai tôi." Kể từ giây phút đó, cuộc đời tôi chính thức rẽ sang một chương mới làm bạn trai hờ (tạm thời??) của Lục Dã trùm trường đẹp trai, lạnh lùng, học giỏi, đánh nhau giỏi và... cực kỳ biết cách gây chuyện. Mà đừng tin vẻ ngoài hắn lạnh lùng, thật ra nội tâm hắn còn... rảnh hơn cả tôi.
0
7 Gieo Sai Lầm Tôi Gặt Tình Ái Chương 16. Góc nhìn của Tô Húc
8 Hung Trạch Chương 22
12 Vân Môi Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Hạc Yểu

Chương 11
Kiếp trước, khi gia đình họ Hoắc đề nghị nhận nuôi tôi, dì ghẻ đã để chị họ Hoàng Lăng mạo danh thay thế. Họ đưa cô ấy đến Yên Kinh, còn tôi thì bị bỏ lại ở nông thôn. Nhưng gia đình họ Hoắc chỉ mưu cầu danh tiếng, Hoàng Lăng phải chịu đựng ánh mắt lạnh lùng và ngược đãi, cuối cùng bị ép kết hôn với gã đàn ông bạo hành. Tôi vất vả thi đỗ vào Đại học A, trở thành thủ khoa kỳ thi đại học. Sau khi tốt nghiệp, tôi trở thành nhân tài nghiên cứu trong dự án trọng điểm quốc gia. Nhiều năm sau, Hoàng Lăng tình cờ gặp tôi. Trong lòng đố kỵ, cô ta đã cắt cổ tôi giữa phố. Lại một lần nữa quay về ngày họ Hoắc đến nhà. Hoàng Lăng lôi xềnh xệch tôi ra trước mặt mọi người: 'Em họ, lần này danh hiệu thủ khoa sẽ thuộc về chị, em hãy đến nhà họ Hoắc thay chị nhận khổ đi.' Tôi nhìn chiếc bụng to vượt mặt của dì ghẻ, trong lòng cười thầm. Cô ta tưởng làm 'con cưng nhà nghèo' dễ lắm sao? #truyện hay #hiện đại #tự cứu chuộc
Hiện đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
0
cưới hỏi Chương 13
dây leo Chương 15