Kỳ cuối kỳ trai chống cằm tôi.
Không chỉ cười tôi, chép án của ấy.
Kết quả số công bố, tụt bậc.
Từ hạng áp chót thứ ba, áp chót thứ hai.
Từ đó và Đường Dục Dương trở mặt th/ù.
Mãi này.
Khi ấy bảo vào Đại Thanh Hoa.
Vòng ôm làm tập.
Mỗi làm sai câu, ấy liền...
1
Trường bất thay đổi quy tắc cuối kỳ.
Không chỗ theo số mà bốc ngẫu nhiên.
Tôi đã thông đồng nhóm "chiến hữu" trình đành ngồi giữa mà khóc.
Trước trái phải, ngoài chỗ trống bên trái, lạ hoắc.
Liệu ngồi bên trái phải thủ khối không?
Khó thay.
Kết quả đúng vào phòng, liếc chao ôi!
Đúng thủ khối.
2
Trường Trung Sư phạm chắc ai biết Đường Dục Dương.
Không chỉ trai, mà lần tháng đã vượt á tới 104 điểm.
Tiếng bắt đầu vang lén ấy.
...tập trung vào tờ dưới anh.
Những ngón thon dài viết nhanh, khoảng cách xa rõ.
Cố đoán nét chắc án C hay D.
Tôi bĩu môi, tự đề bài.
Môn Văn Anh đoán chứ Toán thì hoàn bó tay.
Vô thức liếc sang bên cạnh.
Thế đ/âm vào đôi lấp lánh sao trời của anh.
3
Thủ Đường Dục Dương quả bụng.
Anh ấy sẵn sàng thi.
Như sợ thấy, tờ về phía tôi.
Tôi dùng hình miệng cảm ơn.
Thấy vậy, nhoẻn miệng cười.
Tôi từng thấy ai cười thế, thời hoảng hốt.
Ánh về thi, đ/ập nhanh gian lận công.
Hay anh.
4
Buổi sáng hai môn, giữa nghỉ tiếng.
Tôi liếc sang chỗ ngồi bên cạnh, đã ra ngoài lẽ đi vệ sinh.
Khi đứng trước bàn tôi.
Dáng cao ráo, tôi, ngón gõ nhẹ lên bóng che kín cả tôi.
"Em chép hết án của rồi?"
Tôi ngẩng đầu đầy ngơ ngác.
Ánh vừa chăm chú vừa kiên nhẫn.
Giọng dịu dàng.
"Ừm?" gật đầu.
"Anh vừa liếc em, quên chúng ta AB đề chứ?"
"..."
Thì ra đề án ngang, đề dọc.
Tôi chép nhầm hết.
Đáp án sai.
5
Môn thứ hai, lạnh phần.
Khiến đóng băng tiếng "vút"
Một cục phía ném tới.
Vừa mở ra án chi chít.
Cô giáo đi giày cao gót đã gi/ật phắt tờ khỏi tôi.
"Giỏi Ngô lo chỉ mưu mẹo!"
"Khỏi nữa, xử lý điểm!"
"..."
Tôi cô lôi ra khỏi kịp thanh minh.
Quay đầu hướng ném chỉ nghĩ tới người...
Đường Dục Dương, quả nhiên anh.
Còn lúc này đang sững sờ đi.
Tôi nghi giúp mà h/ại tôi.
6
Tôi ngồi thụp xuống bậc thang học.
Ôm ch/ặt đầu gối, hít hà.
Không phải đi mà tan học.
Mắt dán theo cánh chim trời, tự do như chúng.
Đang mơ thì bỗng ngồi xuống cạnh.
Phải công nhận, Đường Dục Dương đúng trai.
Nhưng vẫn lấy cặp sách đ/ập vào anh.
"Đồ ạ."
"Chúng ta hằn không?"
"..."
Anh để mặc đ/á/nh, thản nhiên mức thấy ngại.
"Xin lỗi, lần đầu gian lận lỡ thời cơ."
"Muốn giúp cô giáo chặn."
Giọng lạnh nhẹ nhàng.
"..."
Thì ra thật sự án.
M/a mới tin!
"Em chép nhầm toán xong này đội sổ hu hu..."
Nghĩ tới đây, kìm mắt.
"Sao khổ thế?"
Anh gi/ật mình, ngồi xổm lau bằng áo.
"Không sao, đội sổ nhé?"
"..."
Lời đàn ông m/a dối trá.
7
Năm dựa trên trước.
Vì vào 16 quen thuộc.
Lớp kém trường.
Nhưng sách sửng sốt.
Sao Đường Dục Dương ở đây?
Đáng lẽ phải ở 1 chứ?
Bạn cũ Ôn Thường lưu lạc vẫy gọi:
"Tao này..."
"Đường Dục Dương chỉ nộp toán, để trắng."
"..."
Đúng đồ ngốc.
Tôi đặt cặp xuống, gục mặt chuyện.
"Nhưng vẫn h/ận hắn."
"H/ận? Mày quen hắn à?"
Tôi gật đầu túc.
"Mày biết trước vào hắn ở 7 không? Từng đ/á/nh nhau mức cảnh sát phải đấy."
Ôn Thường thì thào.
"..."
Tôi đ/á vào ghế trước mặt.
"Mày nhảm thế? Học giỏi thế sao côn?"
"Ừa, mày tin thì thôi."
Hắn lắc đầu lại.
8
Lớp 16 cá phụ trung, đủ loại yêu quái.
Như Lâm Thiên Bá đại ca trường.
Không phải mà tên thật hắn Lâm Thiên Bá.
Hắn dẫn hai đệ tử ngao khắp trường, ai dám đụng.
Vì mới lập chỗ ngồi lộn xộn.