Một cục kem vào tôi.
Nhưng ai mang giấy dự tiệc chứ? thể lau sofa của người được, thật bất lịch sự.
Thế ngồi đó hỏi người một, sau vài lần thất bại, cùng cũng có người ông lạ hiện.
- có giấy không?
- Không.
Anh đỏ cúi gằm ánh mắt tôi, chỉ vào gấp túi áo ta:
- Cái này mượn được không?
- À... được.
Khi khăn, bỗng xám đậm phủ tôi.
Quay đầu Tiêu ngay sau lưng.
Người ông kia bắp:
- Tiêu thiếu gia, phép lui.
Rồi biến mất tức thì.
Tiêu đ/áng s/ợ thế dễ nói chuyện mà.
Dù dùng của chính vào rồi, dùng phí quá.
- Cảm ơn nhé.
Tôi lau nhanh rồi lúng túng khăn. Chắc đâu, chính thường kén chọn canh mà.
Tôi ngập ngừng hỏi:
- không?
Tiêu liếc nhìn:
- Cô nghĩ sao?
Tôi nghĩ...
Xoẹt!
Tôi vo viên ném vào thùng rác.
...
Tiêu Tốt lắm.
4
Tôi đối diện Tiêu Hàn, Phi đằng sau đang vò nhàu váy, ánh mắt á/c ý.
Cố Phi vừa Tiêu tới chuyện, nào ngờ chứng kiến Sở Kiều dùng của ca ca rồi vứt vào thùng rác. ca ca những gi/ận mà dịu dàng với cô ta. Sao bất thế!
Tiêu chằm chằm, giọng khó Vứt nhanh thật.
Anh có vui?
Tôi vội chữa thẹn: Nhưng mà?
Liếc nét ta, dò Hay nhặt anh?
Chắc đâu, Tiêu vốn bẩn mà.
Tiêu ...
- Lần sau nhớ đền khác.
- Được thôi.
Ồ? Hắn cố ý muốn tặng quà lẽ nhắm vào vai phụ tôi, muốn cớ gặp gỡ? Trong đầu lập tức hiện cảnh bị b/án nước ngoài, dâng lão già nào đó...
Tiêu đọc tôi, thở dài: Ngừng mấy suy nghĩ linh tinh đi.
- Dạ có. Lần sau sẽ đền Tiêu thiếu.
Nói rồi giả vờ phía sau anh: Hình có người gọi tôi, em phép.
Áp dụng triệt để nguyên 'tránh chủ nhân vạ lây', chuồn thẳng.
Ra đến vườn sau, cưới cũng vừa đầu.
Những đóa hồng phủ kín lối đi, ánh thắm sắc yêu đương nồng ch/áy. Những viên kim hồng lấp lánh lơ lửng, đẹp tựa cổ tích.
Tiếng vang lên, cô dâu chú rể vào. Vì thân phận đủ, chúng chỉ được ngoài dự khán. Bên đại gia tộc chính, phụ, nữ phụ...
Sau nghi thức dâng các ngôi sao đình đám lần lượt biểu diễn. xem lúc chán, Lưu bí vẫn chưa tìm tới.
- Tiểu thư.
Tôi quay người ông vest đen lạ mặt.
- Ông gọi tôi?
- Vâng, đây danh thiếp của tôi.
Tôi đọc lướt: Lục Tử Họ Lục này cũng thuộc gia tộc giàu có, hình theo đuổi Phi thất bại. Tới tìm chắc chẳng có chuyện tốt.
- Sở Kiều.
- Thì Sở thư.
Tôi đầu: Có việc gì không?
Lục Tử lịch lãm: Tiểu xinh đẹp, muốn làm quen.
Hắn lòng hướng về nữ phụ, chỉ lần gặp ý. Hay do Phi xui khiến?
Tôi trả danh thiếp: Giờ rồi, phép.
Nói rồi vén bỏ đi. Lục Tử sững, biến sắc.
Đằng xa, Phi liếc hắn ngoa: Đồ vô dụng!
Chưa đợi hết tiệc, gọi điện Lưu bí về trước. xem phim vui hơn.
Mấy ngày sau yên ổn, rõ tình tiết nữ chính tới đâu. Ước gì có được góc cảnh. Vai phụ hẳn mới hiện? mò mẫm vậy.
Nhóm [Tiểu đội dưa]
[Long Thiên]: Tập hợp! Tao mang quà đặc biệt về rồi.
Tôi hào hứng gõ phím: Nam người mẫu ngoại à?
[Long]: N/ão mày gì thế?
[Kiều Kiều]: Vậy tiền à?
Long Thiên im lặng giây lát...
- Không phải...
[Kiều Kiều]: Thế thôi, tự giữ đi.
Long nhanh đề tài: Dự tiệc Cao hôm trước sao?
Tôi ngơ ngác:...