Trải qua thời gian dài, ta mới biết khu vườn bên cạnh là của hắn. Hắn ở phố Đông, những khi tâm tình u uất thường tới vườn này ngồi một mình. Hôm ấy, hắn tình cờ bắt gặp ta.

Sau này, hắn dẫn ta trèo tường, đấu dế, lên nóc nhà, chơi xúc xắc. Phàm trò gì thú vị hắn đều dẫn ta thử qua. Khi chán chơi, hắn kể ta nghe chuyện Giang Nam, Mạc Bắc, Tái Ngoại...

Hai ba năm như thế trôi qua, phụ thân ta cùng Chu phụ có qua lại, hắn vào nhà ta cũng danh chính ngôn thuận hơn. Nhưng hắn vẫn thích trèo tường tìm ta, dẫn ta lén lút ra ngoài. Ta hỏi sao không chính đại quang minh, hắn đáp: 'Tiểu nha đầu à, nữ nhi lớn rồi, nếu cứ vướng víu với nam tử sẽ tổn hại thanh danh.'

Lời hắn nói phải mà chẳng phải, ta biết cãi sao được, đành hậm hực: 'Ai là tiểu nha đầu? Ngươi cũng chẳng hơn ta mấy tuổi!' Mỗi lần thế, hắn lại xoa đầu ta, khẽ cười: 'Đúng là tiểu nha đầu.'

Ta nhìn nụ cười hắn mà cảm thấy xa cách mênh mông...

Năm tháng qua đi, ta càng ít gặp hắn hơn. Hắn phiêu bạt tứ xứ tiếp quản gia nghiệp. Những bức thư dần thưa vắng. Ta có cảm giác hắn sẽ như cô nương Giang Nam năm nào, rời xa ta mãi mãi. Có lẽ, đó không còn là ảo giác.

Nói không đ/au lòng là giả. Nhưng đ/au lòng thì được gì? Ta không còn là đứa trẻ ngày nào trốn trong viện b/ắn ná thun nữa. Mẫu thân mời thợ thêu, huynh trưởng tìm danh sư giỏi nhất Hoài Dương, các tỷ tỷ dạy lễ nghi. Con nhà thư hương quan gia, những thứ này đều phải thông thạo.

Tự biết mình x/ấu xí đần độn, không ngờ một hai năm ngắn ngủi ta học thành thạo mười phần. Gia nhân đều kinh ngạc trước tốc độ học tập của ta, bảo rằng ta đã khai tâm.

Chỉ ta biết, ta sợ mình tư lự thái quá, đành dùng sự bận rộn để lấp đầy. Khi ta gần mười ba tuổi, Chu Thầm trở về. Chàng thanh niên tuấn tú ấy đen sạm hơn, g/ầy đi đôi phần, nhưng khí chất nho nhã vẫn không giấu được.

Trong tiệc, hắn vẫy ta lại: 'Một năm không gặp, tiểu nha đầu cao lớn hẳn, càng thêm xinh xắn.' Hắn lấy từ ng/ực hộp quà đưa ta: 'Thứ này thấy ở Tây Vực, nghĩ ngươi sẽ thích.'

Thấy tỷ muội ta đều được tặng trâm cài, ta ngỡ hộp này cũng là trâm. Trong lòng chợt ng/uội lạnh. Không phải gh/ét trâm, chỉ nghĩ tình cảm chúng ta khác biệt, sao quà tặng lại giống nhau? Ta mỉm cười cảm ơn theo đúng lễ tiết, nhưng sau tiệc lẳng lặng bỏ về, để mặc hộp quà nơi góc phòng.

Đêm ấy trằn trọc, ta nghe tiếng chim gáy lạ lùng. Mùa đông giá rét làm gì có chim? Đó là ám hiệu giữa đôi ta. Vẫn gi/ận nhưng chân bước ra cửa, trên tay cầm theo hộp quà định trả lại.

Chu Thầm dẫn ta lên đình hoang trong vườn. Hắn khoác lên người ta chiếc áo choàng lông hồ trắng phảng phất mùi rư/ợu. Như mọi khi, hắn đứng tựa cột hỏi: 'Tiểu nha đầu sao vậy? Thấy ta không vui à?'

Ta đưa hộp quà về phía hắn. Hắn ngơ ngác: 'Không thích hòn đ/á này sao?'

'Đây là đ/á? Không phải trâm cài?'

Hắn bật cười: 'Thì ra gi/ận ta không tặng trâm? Ngươi thích trâm à?'

Ta vội thu tay lại: 'Không... Sao lại tặng đ/á?'

'Không hiểu nữa. Thấy nó giống ngươi liền nhớ tới tiểu nha đầu.' Hắn cười khẽ, 'Người Tây Vực bảo thứ đ/á này cứng rắn vĩnh hằng, là biểu tượng trường tồn.'

Ta mở hộp dưới ánh trăng. Hòn đ/á góc cạnh rõ nét, lấp lánh sắc màu kỳ ảo. Hắn xoa đầu ta: 'Thích không? Muốn trâm thì đến cửa hiệu ta đặt làm.'

Ta lắc đầu, giữ ch/ặt hòn đ/á: 'Thế này là được rồi. Ta sẽ đặt nó trên giá đầu giường.'

Gió đêm lùa qua đình vắng. Chu Thầm khẽ hỏi: 'Giờ có thể nói vì sao tối nay gi/ận ta rồi chứ?'

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sự Trả Thù Của Beta

Chương 20
Giang Hoài Phong theo đuổi tôi ba năm, lúc tôi sắp đồng ý thì gã lại lên giường người khác. Đau lòng thất vọng, tôi chấp nhận Cố Tinh Thần - Alpha cấp cao luôn lặng lẽ bảo vệ tôi. Cố Tinh Thần bao trọn toàn bộ màn hình LED trong thành phố để công khai tình yêu của chúng tôi. Thậm chí, từ bỏ quyền thừa kế để kết hôn với tôi - một Beta. "Dù người đời nhìn em thế nào, em vẫn là báu vật quý giá nhất trong lòng anh." Thế nên tôi quyết định cải tạo tuyến thể, muốn để lại cho hắn một mầm sống. Nhưng khi sắp ký hợp đồng cấy phôi, Cố Tinh Thần biến mất. Khi tìm thấy hắn, tôi lại nghe hắn khinh bỉ nói với người khác: "Nếu không vì Giang Hoài Phong, tao nhìn nó một cái cũng thấy ghê. Beta vô dụng, làm sao xứng với nhà họ Cố?"
954
6 Của Em Tất Chương 27
12 Hồn Xà Chương 20

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Ngựa Gầy

Chương 7
Mẹ tôi tìm tôi khóc lóc, nói cha tôi từ bên ngoài dẫn về một cô gái, trên danh nghĩa là nghĩa nữ nhưng hai người lại ngầm tư thông. Tôi khuyên bà đuổi người đi, nào ngờ bà quay sang mách với cha tôi. Vì việc này cha tôi nổi trận lôi đình, gả tôi cho lão quả phụ làm vợ kế. Sau khi chết thảm, tôi mới biết mình là nhân vật nữ phụ bị hại trong sách, mẹ tôi là nữ chính bạch liên hoa, cô gái cha tôi dẫn về là nhân vật nữ phụ độc ác. Mẹ tôi bị hại đến mức gia phá nhân vong không những chọn cách tha thứ, còn trước khi đối phương xuống hạng đã đồng ý nuôi dưỡng con trai của nhân vật nữ phụ độc ác. Sống lại một lần nữa, mẹ tôi lại tìm tôi than khóc: "Cha con từ ngoài dẫn về một cô gái lai lịch không rõ ràng, nói là nhận làm con nuôi, nhưng mẹ thấy sao cũng không đúng..." Chưa để bà nói hết, tôi cười ngắt lời: "Mẹ đa nghi quá rồi, cha chỉ muốn có thêm người làm bạn cùng mẹ thôi mà."
Cổ trang
Cung Đấu
Trọng Sinh
2
Tặng Xuân Chương 8