Về đến ký túc Nguyễn chạy đến, đưa cho Lan túi nặng trịch.
"Chị cầm lấy cái này, đi nhanh đi."
Trong túi chứa đầy tiền mặt - Nguyễn rút toàn tiền Lan ngạc nhiên:
"Em biết chuyện gì sao?"
Nguyễn lắc đầu, mắt đỏ "Em chẳng biết gì cả. Chị chị đi nhanh đi..."
...
Nhiều sau nghiệp, Nguyễn tìm thấy cuốn nhật ký Lan trong phòng thí nghiệm cũ:
[X ngày X X X]
"Hôm nay đi ăn bít tết với Nguyễn. Tôi không biết dùng d/ao nĩa, nhân viên nhạo. Lần đầu thấy cô ấy nổi gi/ận m/ắng nhân viên giúp tôi..."
[X ngày X X X]
"Nguyễn nói tôi sẽ bạn cả đời. Một kẻ hư hỏng, bẩn thỉu thể bạn với cô gái trong sáng thần ư? Đừng hẹn lung tung, tôi sẽ tin thật đấy..."
[X ngày X X X]
"Sinh nhật Nguyễn bảo tôi ước điều gì đó. Tôi nói muốn đưa cô ấy về quê sao. Nơi đó nghèo khó nhưng những sao sáng nhất. Khi ở trong bóng tối tuyệt vọng, được nhìn thấy ánh sao, mọi thứ sẽ đỡ tồi tệ hơn..."
Mùa hè ấy, Tiểu Nhiễm và Quý gặp lại Nguyễn trong chuyến đi phượt. đầy sao, cô ngước nhìn hà lấp bỗng khóc nở: "Những sao... sáng quá..."