Sau lúc, cuối cùng cũng mở miệng, tên cách bình thường.

「Lâm Nhiễm.」

「Ừm… ừm?」

「Nếu em thể c/ân xuống còn chín mươi em bạn của anh.」

Câu của An rốt cuộc tạo hưởng lớn đến mức nào bấy giờ.

Ít nhất là sâu khắc sâu trong tôi.

Tôi c/ân, tiên là m/ua th/uốc c/ân, liên tục mấy tuần, nhưng hiệu quả quá yếu; lại tìm trên mạng loại phương pháp c/ân, loại đều qua lần.

Thực là người thiếu kiên lần này lại kiên trì ếch lên lầu mấy tháng liền.

Khi chạy vòng quanh dưới tòa nhà, thậm chí ý của là gì.

ng/uồn câu đùa lẽ An bâng quơ tôi.

Tôi chạy hướng về phía hôn, thở hơi.

Lúc mới ăn kiêng đ/au khổ, món ăn vừa thơm vừa thể vì đói trong chăn.

Lúc chẳng hiểu gì theo mấy cách trên mạng cách m/ù quá vội, hôm nước, hoặc ăn rồi kiên trì luyện cường độ cao như vậy, cuối cùng tự đưa bệ/nh viện.

Đến vẫn bị bệ/nh dạ dày, chính là do hành hạ.

Nhưng sau khổ quả là người b/éo 160 cuối cùng giảm thành người 90 cân.

điều muốn nhận là, dù đi, vẫn đẹp bằng Bạch Tố Y.

Thậm chí dường như để ý đến sự của tôi.

Ngay An cũng không.

「Gọi gì, túc, đút túi quần, khi chia cũng tháng, trông trở lại bình thường.

Nhưng tháng này, hẹn nữa.

「Anh thấy em không?」

「… Hình như… thả rồi?」 nghiêng tôi.

「… còn anh…」 Câu sau nổi.

nhớ.

Tôi cảm thấy nữa thì khóc.

「Ồ, rồi.」

Nhưng này, đặt lên đỉnh xoa hai cái.

「Anh em bạn sao?」

Anh nhận được rằng trong mắt dải ngân hà, khi cười thể gợn lên những vì sao lấp lánh.

「Xin được giáo nhiều nhé, bạn gái.」

Cứ như vậy, An bên nhau.

Cố An dẫn đi gặp bạn bè của anh, đi rư/ợu, đi trong bar, thế từng tiếp xúc.

Ánh nhấp liên tục chiếu lên người xung quanh, tiếng trống sôi đ/ập màng nhĩ An cúi đầu, tai tôi.

「Thích không?」

Không thích. là thế của ồn ào, phô trương, sôi và bất an.

Anh kéo khỏi căn phòng ầm ĩ.

Tôi cúi châm th/uốc, mắt khép hờ, chiếu ánh đường thành phố lộng lẫy.

Phác họa nên đường nét đẹp đẽ của anh.

「Sao nữa?」 hỏi anh.

Anh ngậm th/uốc, liếc ánh lửa sáng tối.

「Em quen không, ừm?」

「Quen, em quen em còn…」 Ngày hôm thành phố vẫn ồn ào, đường lấp lánh như cầu vồng, gi/ật lấy th/uốc của hít hơi, khói trắng xóa phả mặt.

Nửa khuôn mặt ảo, trong mắt là muôn ngàn ánh lộng lẫy.

「Em muốn ly hôn An.」 Chiều tan làm, chừng An nay cũng về nhà ăn đành hẹn bạn bè.

là bạn học đại học của học luật, muốn ấy soạn thảo đơn ly hôn.

「Ly hôn? Đột ngột vậy? chồng em cũng tốt mà.」

「…」

「Tốt cái gì.」

「…」

「Vậy là… cãi rồi?」

Nhưng nghĩ lại, năm nay, thực sự từng cãi An.

Ăn việc, ngủ, đóng vai cặp đôi mẫu mực trong mắt người khác, nhưng An thể thiết.

Nhưng điểm bằng, chúng yên ổn năm nay.

Cho đến khi Bạch Tố Y xuất hiện.

「Thực ra, vấn đề của hai chúng vẫn luôn đó.」 gõ nhẹ thành cốc, phát tiếng kêu trong trẻo.

「Nhưng giấu đi.」

「Đi, đi em.」 Lúc nóng vội, lấy kéo đi.

Trước đây, ít khi đến bar, ngay cũng ngờ lại đi sưa như vậy.

Vì mượn giải sầu.

「Ê ê ê, Nhiễm Nhiễm, em ít thôi.」

「Đừng đừng nhiều thế mai khó chịu đấy.」

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm