Đây chính là cơ hội của Khương Án.
Tôi suy nghĩ một lát rồi nói thêm: "Em học nghiêm túc vào, nếu có chỗ nào không hiểu có thể hỏi bạn... hoặc hỏi luôn chị cũng được."
Ánh mắt long lanh tựa hoa đào của Khương Án bỗng sáng rực lên.
Cậu ta gật đầu ngoan ngoãn.
27
Từ khi lên lớp 12, chúng tôi phải đối mặt với hàng loạt kỳ thi: kiểm tra hàng tuần, thi tháng, thi thử và liên khảo với mấy trường trong thành phố.
Trước đây tôi từng lo lắng ít nhiều trước các kỳ thi, nhưng đến năm cuối cấp thì đã quen đến mức tê liệt.
Mỗi ngày đắm chìm trong biển đề các môn, làm vô số bài tập, ruột bút bi thậm chí phải thay mới mỗi một hai ngày.
À đúng rồi, cùng với những thứ cố định đó, mỗi sáng trên bàn học hoặc trong ngăn bàn tôi đều có một hộp sữa chua việt quất tươi mát.
...
Tôi đồng ý với Khương Án, mỗi chiều Chủ nhật được nghỉ nửa ngày sẽ ở lại trường kèm cậu ta học.
Việc giảng bài cho Khương Án cũng giúp tôi củng cố kiến thức cho chính mình.
Xét đến nền tảng của cậu ta, tôi dự tính đây sẽ là công trình đồ sộ đầy gian nan.
Nhưng ngay sau đó, thực tế đã đảo lộn mọi dự đoán.
Tôi phát hiện Khương Án thực sự có chút thiên phú, chỉ cần gợi ý qua là cậu ấy đã hiểu và làm được bài sau khi luyện tập.
Hơn nữa những câu hỏi cậu ấy đưa ra đều thuộc dạng khó, đúng loại tôi từng nhờ giáo viên hướng dẫn rồi tự nghiền ngẫm.
"Có phải trước đây em từng nghe giảng rồi không?"
Khương Án lần đầu tiên gật đầu thừa nhận.
Tôi: ...
Thì ra trước giờ tôi đã định kiến quá sâu về cậu ta.
Khương Án cuối cùng cũng thú nhận, hóa ra trước đây mỗi khi bị thầy cô làm ồn khiến không ngủ được trên lớp, cậu ta đành nghe giảng cho qua.
Cậu ấy hiểu hết bài giảng nhưng lười làm bài tập, lười luyện đề, lười thi cử.
Khi giáo viên chữa những đề cậu chưa làm, nghe xong cậu cũng nắm được.
Nói thẳng ra thì cậu ta chỉ thiếu thực hành và tự luyện tay.
Sau vài buổi phụ đạo, tôi buộc phải thừa nhận có người sinh ra đã có năng khiếu học tập, như Khương Án.
Khác với tôi - kẻ phải nỗ lực hậu thiên.
...
Một ngày nọ, Khương Án kể cho tôi nghe về quá khứ của mình.
Mẹ cậu mất từ khi cậu còn nhỏ vì bạo bệ/nh.
Bố cậu bận rộn với sự nghiệp.
Hai cha con ít khi trò chuyện, cậu bắt đầu nổi lo/ạn để phụ thân chú ý.
Nhưng ông chỉ thấy đứa con ngỗ nghịch.
Khương Án thường nộp giấy trắng, luôn đội sổ.
Phụ thân cậu chỉ biết dùng tiền để mở đường cho con.
Tôi chợt hiểu vì sao kiếp trước cậu bị gia đình đưa đi du học.
Khương Án kể gần đây phụ thân đã đề cập chuyện này.
Tôi hỏi: "Vậy em nghĩ sao?"
Cậu chống cằm nghiêng đầu nhìn tôi: "Lúc đó em định nghe theo ông cụ, tự đày mình sang nước ngoài."
Tôi đặt bút xuống lắng nghe.
Khương Án nhìn thẳng vào mắt tôi:
"Nhưng giờ em đổi ý rồi -
La Hoài Nghi này, sau này em cũng thi vào Bắc Kinh nhé?"
Tôi gi/ật mình, má ửng hồng quay mặt đi: "Được thôi, nhưng em phải cố lên."
28
Tôi phát hiện Khương Án chỉ thực sự kém tiếng Anh. Các môn Toán và Lý Hóa cậu đều có thiên phú.
Về phần tiếng Anh, cậu giải thích đơn giản là không thích cách dạy của giáo viên.
Mỗi giờ Anh văn với cậu đúng là cực hình.
Tôi: ...
Tâm tư tiểu thư quả thật khó đoán.
Tôi trêu cậu may mà không chọn đi nước ngoài, không thì học ngoại ngữ đủ đ/au đầu.
...
Khương Án tiến bộ vượt bậc ở các môn tự nhiên, trừ tiếng Anh.
Còn với tôi, ngoại ngữ lại là môn dễ nhất.
Tôi soạn cho cậu lộ trình học tiếng Anh: sáng tối học từ vựng, mỗi ngày 50-60 từ.
Tận dụng giờ ôn tập, tôi hệ thống toàn bộ ngữ pháp, cấu trúc vào vở rồi đưa Khương Án học thuộc.
Đề thi tiếng Anh THPT chỉ có vài dạng, làm nhiều sẽ quen.
Về phần nghe, cách ngày lại có tiết luyện tập chung.
Tôi bảo cậu tự luyện thêm ở nhà.
Sau một thời gian, kết quả khá khả quan.
...
Một hôm đang mải mê tính toán x/á/c suất di truyền sinh học, Khương Án chợt hỏi: "La Hoài Nghi, chị thích em phải không?"
Tôi dừng bút, ngẩng lên liếc lạnh: "Em lên cơn gì thế?"
Cậu ta nháy mắt tinh nghịch: "Em thấy rồi nha, chị viết chữ JY còn vẽ mặt cười ở góc vở kia kìa."
Tim tôi thót lại, nhớ ra trước đây từng viết tắt tên Giang Nghị (JY) trong vở. May mà chỉ vẽ mặt cười.
Tôi nhanh trí biện bạch: "JY là Jiāyóu (Cố lên), em không hiểu dụng tâm của chị sao?"
"Hả?... Ờ." Chó con thiếu niên cụp đuôi.
...
Sau ba tháng chăm chỉ, điểm thi của Khương Án đã cải thiện rõ rệt: Toán Văn trên 100, tổng KHTN trên 200.
Duy môn Anh vẫn là điểm yếu.
29
Còn tôi, mấy kỳ thi gần đây luôn tranh nhất nhì với Chu Hạo.
Có khi chỉ thua một điểm, có lần lại dẫn trước cả chục điểm.
Tôi biết mình cần khắc phục điểm yếu.
Nhân nói về Chu Hạo, có hôm cậu ta bất ngờ đến xin lỗi vì chuyện tố giác ngày trước.