Chính ngày gió chiều như thế này, hình mẫu tình chia lìa.
Nhưng tin vào tình yêu.
Bởi vì ấy.
Chúng từng giúp giải quyết rắc chính ấy.
Người mặt sinh học, nếu ta, hẳn thiên tài bồng ánh sáng cần suy nghĩ những bí ẩn chưa giải đáp, chứ phải lắng tương lai.
Thời đại học, làm để khởi nghiệp, mà khoảng gian dài để trả n/ợ.
Món n/ợ lãi cao do mang đến.
Đó gian mà chị tham gia.
Cũng những ngày khổ cực nhất Bắc.
Một người vốn con trời đất như anh, mặc quần jean bạc màu, làm đủ mọi việc, bao giờ chê tiền ít.
Ngoài nhận thầu trình, bỏ lỡ bất cơ hội tiền nhân dịp lễ tết lại ngoài tiền liền đem trả n/ợ.
Hậu trả rất nghiêm trọng, bạn và thầy đều những kẻ đòi n/ợ quấy v/ay mượn gian bảo vệ, cách nào.
Vừa trả n/ợ, để ngăn chặn khoản v/ay theo, còn phải cấp mình tiêu xài hoang phí.
Trời cao mắt, bên chị bắt giam vì tội l/ừa đ/ảo.
Năm thứ bên chị tù, lúc kinh doanh khởi sắc, còn Bắc ngày xưa nữa.
Ông ta muốn bám lấy cả đời.
Không được.
Không tiền Tần, ta liền đòi tôi, đành đưa, ai bảo ta dọa ch*t với nhau?
Rốt cuộc, giao dịch kinh tế con thụ lý, nhưng khác, qu/an gì cả.
Tham vọng ban nuôi lớn, này giảm ta hài lòng, lại muốn vươn chị tôi.
Ông ta rằng, số tiền đòi hỏi lớn, đủ thành mức án cao nhất tội tống tiền.
Cuối giải quyết rắc rối này, bắt chuẩn hôn.
Công kinh doanh bước vào giai đoạn tăng trưởng theo.
Buổi khách hôm thật sự lý do, ban tưởng bữa tối kết thúc, nhưng đối phương chưa dứt, trên thương trường tối nhất cảm giác chưa thỏa mãn, dù muốn phải tục.
Cũng gì hơn, hưởng lạc.
Chỉ nói, đời người vô thường.
Cuộc đời đầy biến số, lần này, khó tránh còn lần nhiều đưa câu trả lời chắc chắn.
Giống như ai liệu còn người vô lương tâm nào nhảy rối cuộc anh.
Đôi lúc nghĩ, nếu ra, chị nhất định đối mặt, này vạn giải quyết, đâu lại kết cục.
Anh nhẫn trên tay, nước mắt rơi như hạt ngọc: "Em tưởng muốn sao? bên nhau, muốn rồi."
"Biến số nhiều, Triết cuộc và tương lai ổn định."
Hoa trắng đám tặng, đến, nên phải nhờ mặt, chị thông minh như vậy, chắc chắn đoán ra.
Vì thế hoa trắng bó hoa hoa trắng ấy.
Tình người theo.
Ngoại truyện Thẩm Thiến:
Phải nhỉ, và Bắc chia đoán trước lâu.
Lúc khi mới với Bắc, đúng kiểu kẻ đương m/ù quá/ng, nhưng này Bắc phất lên, phải thừa nhận m/ua đúng cổ năng.
Rốt cuộc Bắc nghèo xơ x/á/c.
Thậm chí vào dịp học, ta còn tiền bằng cách chở lý.
Người như gia đình chiều đỗi ngây thơ.
Tôi gì, nhưng con mắt người cực chuẩn.
Tôi Chúc ta đồ tốt với Điềm.
Có người cái ngạc nhiên chút đó chuyện hết thường. Hồi đại học, vây quanh quen, dứt khoát do dự.
Người như làm thiếu người theo đuổi?
Chỉ vì Bắc mê hoặc mất rồi, thấy ty bố mẹ ít tài năng trẻ tuổi, hồ ai đều sáng lánh, mà coi như thấy.
Con người Bắc rốt cuộc hút gì lớn lao vậy? tinh hồ ly quốc gia.
Giờ tốt rồi, Chúc người chồng hiền đức, cuối c/ứu rỗi.
Người như nên đặt mật mà chiều chìu.
Sao ăn đắng Bắc được?
Thôi nữa, rồi, ngày nào kiêu như gì ấy.
Tạ Chúc ngày ngày ở nhà nấu đồ ăn bà ấy, đây chính niềm khi tìm bạn trai trẻ trung chăng?
Mai mốt tìm đứa.
-Hết-