Vừa khỏi văn phòng, thở phào nhẹ nhõm.

"Chị Gia? nào, viên chủ nhiệm có làm khó không?"

Một chàng trai c/ắt cua bỗng xuất hiện.

Tôi kỹ lúc nhận đây trong đàn mình.

Nhận đứng cạnh, hắn lập tức cảnh giác, chặn ngang giữa chúng tôi, giọng hung hăng: "Có phải mày không?"

Giang tiền, thèm nửa lời, hắn tục thẳng.

"Này! Mày..."

Thấy này sắp nổi đi/ên, kéo áo hắn lại:

"Tô Dương! bậy!"

Mày đang chọc phải đại ca lai có tao bất lúc nào đấy! Mày diễn đạt xong bụng hết vào tao sao?!

Tô Dương nửa tin nửa nhưng thôi không gây nữa, gãi hềnh hệch ly trà sữa:

"Chị Gia, trà sữa trân châu môn thích nhất nè!"

Tôi đón lấy: "Cảm ơn."

Tô Dương lại hỏi: "Này Gia, tối nay book bàn bi-a rồi, không?"

Tôi do dự. Thực lòng không muốn vì không phải Trình thật, nhưng nếu đột ngột đổi sẽ khiến khác nghi ngờ.

Giang bất quay nhìn.

Tôi lóe tưởng.

"Đi đâu nay tao còn có việc đây."

Tô Dương ngạc nhiên: "Việc gì?"

Tôi ngụm trà thong thả đáp:

"Học tối."

Tô Dương trợn tròn mắt: "Chị đùa à? Chị lớp còn thèm học, tối cái gì?"

Tôi đ/á nhẹ vào hắn:

"Mày hiểu gì! Buổi tối quan trọng lũ mày nhiều!"

Đây cơ hội vàng lòng Phi! Ai cản tao sẽ trị!

Giang khẽ quay nghe mà cũng không.

Tôi nhanh đuổi theo.

"Giang nay thứ Sáu, hẹn kèm tao bài đấy nhé!"

Giang lặng.

Nhớ tai phải hắn bị đi/ếc, cúi sát lặp lại: "Này! Không nuốt lời đâu!"

Giang cuối gật nhẹ.

"Ừ."

5

Khi trở về, cả lớp suốt ngày mang không khí kỳ quặc.

Mọi rồi lại tò mò.

Tôi vô cảm về chỗ ngồi - dù sao thoát tuần sau không phải hội trường làm kiểm điểm rồi, mặc kệ đi!

Vừa ngồi xuống, gái phía trước quay lại hỏi ân cần: "Gia Gia, tại sao viên chủ nhiệm gọi cậu thế? Cô có trách m/ắng gì không?"

Tôi - đây thân duy nhất Trình Gia, Kỳ.

Nói chân.

Nhà Kỳ nghèo khó, sáu sống chung trong căn nhà nhỏ. Hoàn cảnh này tạo nên tính nịnh bợ ti.

Từ khi vào cấp bám theo Trình Gia: làm hộ bài tập, giả giấy phép, dối thầy cô...

Trình công" vậy, nửa nhờ công ta.

Nhưng thực chất, Kỳ rằng mình bị Trình áp bức, trong lòng chất chứa h/ận th/ù.

Về sau phản bội, khi Trình bị cố tình báo tin phụ huynh Trình khiến họ gặp t/ai n/ạn t/ử vo/ng.

Tôi khuôn giả nhân giả nghĩa này:

"Sao mày phê bình tao?"

Triệu Kỳ gi/ật mình, ánh mắt thoáng hoảng lo/ạn: "Không... chỉ hỏi thôi..."

hạ giọng:

"Chuyện chặn nhiều lắm rồi."

Đương rồi, do mà. ngả ghế, mở sách vở.

"Biết sao?"

Chuyện tỏ tình giữa thanh thiên bạch nhật còn làm được, suýt cưỡng hôn trước mọi người, ai biết?

Triệu Kỳ cảm nhận nhạt, khéo léo đổi tập tôi:

"À, chị, làm hộ nhé? nay phải bài rồi."

Không phủ nhận rất thông minh. Dù giúp Trình làm việc x/ấu nhưng giờ tham gia trực có cớ thoái thác.

Nhất qua.

Mãi lúc ch*t Trình biết: thân này cũng thích Phi.

Thấy Trình tệ trong lòng chỉ có h/ận.

Tôi xoay cổ tránh ta, ném tập sang bàn lối đi.

"Giang tao làm."

Cả lớp phắc.

Giang nghiêng đầu, ánh mắt qua.

Tôi cằm: "Chiều nay phải bài."

Ba giây sau, tập cuốn sách lý đang đọc, viết.

Đề này hắn dễ uống nước, thậm chí suy nghĩ đáp án.

Triệu Kỳ từng ngùng.

lắp bắp: "Gia Gia... sao cậu lại cậu làm hộ bài? này..."

"Vừa nãy không hỏi tại sao viên gọi tao à?"

Tôi răng cười, vị xa:

"Đương vì - đấy."

Xoẹt!

Giang dừng tay, ngòi bút kéo dài trên giấy.

6

"Trình Gia."

Giang mày, ánh mắt cảnh cáo.

Biết mình chơi quá đà, xoa dịu: nhau, đùa chút thôi mà!"

Dù sao sau chuyện qua, hắn sẽ không bận tâm mấy trò mồm mép này.

Chỉ có mắt không nào đương.

Vừa rửa oan vừa chặn họng Kỳ, trúng hai đích.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm