Chu nhận điều thì cả nhẹ bẫng giảm mấy cân.
Nhưng Chi thích Từ Tinh Trạm.
Trái tim lại trĩu nặng.
Trong đêm hội, Chi chạy đứng bên hồ trước thư viện.
Chàng nghĩ, hẳn đang đợi Từ Tinh Trạm.
Hôm nay là sinh nhật nàng.
Chu xách bánh kem, xổm từ xa lặng lẽ bầu bạn.
Bờ vai run đang khóc.
Thời gian trôi rất lâu, lâu đến nỗi chân tê cứng, cùng đứng phắt xách bánh tiến lên.
Chiếc bánh được trao thành công.
Với danh lạ.
Nàng thật sự đã khóc, giọng mũi nghẹn chú mèo con ướt sũng mưa rào.
Chu kìm nén không tiến lại không khiến thêm h/oảng s/ợ.
Chàng lặng lẽ đưa về đến nhà.
Khi đầu lại, vội vào góc thang, va phải Khang đang lén dõi.
Suýt nữa hét lên, bịt Khang, giả giọng mèo kêu ngượng nghịu.
Tằng Khang nháy mắt đầy ẩn ý, đầu xem tiễn ai.
Vài khi biết được thầm thương chính là Chi,
Tằng Khang nhận trong kỳ rất hào hứng.
Đặc biệt là lúc từ phòng trở về.
Chàng còn mang một trái táo.
Tằng Khang tinh mắt phát trên táo dán giấy.
"Chu Kỵ! Đây là quà của cậu đúng không?"
"Không phải."
Chu vẻ kiêu ngạo, giấu kín giấy.
Rồi chạm mặt Chi, tai đỏ ửng trong chớp mắt.
Tằng Khang mới vỡ lẽ: "Ha! Thì là ư ư——"
Chu vội khóa cổ bạn, bịt lôi vào lớp.
Bí mật nhỏ của đã có chứng lắm mồm.
Chàng mang trái tim đầy ngưỡng m/ộ, trọng tiến về phía nàng.
Mỗi bước đều ngọt mật.
Đêm Chi hôn chàng, đầu lo/ạn.
Một hình ảnh chợt lóe lên.
Trên xe bus, thiếu nữ cúi đầu nghe nhạc, gương mặt bánh bao tái nhợt.
Bỗng lại, ánh mắt chạm nhau.
Ánh nắng tràn về.
Trong ánh rỡ, cười chím.
Khoảnh ấy, nghe rõ nhịp tim mình.
Thình thịch.
Thình thịch.
Sống động và mãnh liệt.
-Hết-
Tác giả: Cháo Này