Đến nơi, liền nhìn Tôi bấm còi. chạy về phía tôi. 'Chị gái.' ta gọi ngọt ngào. Tôi cười, hỏi ta muốn đi đâu. Sau nghe địa điểm, chở đến quán rồi gọi ly. phải mời sao?' vẫn non nớt. Tất Tôi muốn hỏi thêm về Tôi khéo dò nhà Tống, núi làm ruộng?' 'Anh tiến sĩ dược, nghiệp xong suốt ngày đi xa, năm gặp. Dạo trước lớn ốm, muốn về quản ty mới quay lại.' Tiến sĩ dược? Hóa ra thế. 'Vậy trước ấy biết, lúc châu Phi, lúc nghiên dược liệu trong núi tìm ra đâu.' hớp rồi chợt gi/ật mình: 'Sao hỏi nhiều về thế? Chẳng lẽ muốn em?' Tôi: '...' Thằng gì vậy? Tôi trừng mắt. ta làm bộ ấm ức: 'Hóa ra thích phải Em thích đâu.' đầu gặp, ta trẻ. Định thông qua để xây dựng qu/an h/ệ với Tống. Tôi xem như trai. Huống chi gọi 'chị gái quái dị'. một tiếng. cách tuy dị đáng Không biết gia dạy thế nhờ và chẳng phải lo nghĩ gì. 'Chị à?' À... Tôi đúng có. Mẹ sinh tôi. Còn bố tôi, ngoài đứa con gái riêng, sắp thêm con riêng nữa. chúng mang nửa dòng giống tôi, nhất quyết nhận. sao. Tôi tập đoàn Trình thị. Có tiền! bất ngờ nói: 'Vậy mấy lão già trong ty khó đối phó lắm.' 'Sao biết?' 'Hồi tiếp quản ty vậy, lũ cáo già toàn chơi x/ấu.' 'Rồi sao?' 'Chị dùng thực lực đ/ập tan âm mưu họ! ty ai dám kh/inh thường.' đầy tự hào, mắt ý: 'Chị giỏi nhất thế giới.' Mười tuy hơi ngốc nghếch giúp cải tâm trạng. Không ngờ niềm vui chưa đầy 24 tiếng bị phá hỏng. Không rõ phóng viên chụp được ảnh và sữa. Những bức ảnh đến tay đứng đầu thị. Chiều hôm đó, huyền thoại từng - 'Cô Trình, đ/á/nh giá cao hãy tự đặt báo và ảnh lên ấy trông 30, khí chất gọn gàng sắc sảo, vừa đẹp vừa quyến rũ. ảnh, sửng rồi nhíu mày: ảnh 'Sao? Cô sợ bại lộ?' cười lạnh. Đương không. Là kế Trình hiểu rõ kẻ dõi. đối tới tìm muốn tay hại tôi? cách giải thích. vị tổng biết nhiều lần tiếp cận Bắc, mặt lạnh như băng. Bất dĩ, nói: 'Thực ra, thích 'Cái gì?! Cô thích thứ tôi?! Cô muốn ăn em?' Tôi: '...' như gì đó sai sai. Tôi yêu cầu bình tĩnh, kể chuyện lũ đ/á trước được c/ứu. Việc tiếp cận quả thực mục đích thành tâm xin lỗi. bà tin, thể hỏi im lặng nhìn một lúc rồi xách túi đứng dậy: 'Tôi sẽ điều rõ.' đi được nửa chừng dừng lại: 'Nghe Trình trúng thầu, chưa kịp chúc mừng.' 'Đâu có, nếu thị ra tay đến quan tôi. Là muốn xem trường đấu thầu.' Tôi: '...' Tôi biết chuyện này. biết ban đầu nghi hoặc - đứa thích làm ruộng tham gia hoạt thương Nghe xong lời tôi, bà ấy nhìn đầy ý: 'Vậy những ảnh để cho cô. Hẹn tái ngộ.' Tôi tiễn bà ra văn phòng. Quay thu dọn, phát hiện ảnh danh thiếp - Tôi nhướng mày cất đi rồi gọi vào: 'Điều xem ảnh do ai chụp.' Thư ngạc nhìn rồi nghiêm mặt rời phòng. Liếc ra cửa, bắt ánh mắt hoảng hốt Thụy. Được lắm, dám dõi ta. Mười bảy. ngày đem kết quả điều Tôi đoán trước: 'Gọi vào.' Một lát đứng trước mặt tôi: 'Trình tổng tìm tôi?' 'Cô bị sa thải. Thu dọn đồ đạc, rời đi ngay.' Tôi thẳng. biến sắc: 'Vì sao? Tôi làm sai gì?' 'Cô thật biết?' Tôi ngồi trên ghế xoay, nghiêng đầu nhìn ta. đứng cao hơn khí thế bằng.