Kết quả hôm đồng nghiệp chạy nói rằng số điện thoại nói rằng lòng tôi.
Giống bánh nhân từ trời xuống, ngờ hoàng bạch và bé lọ lem lại mình.
Hẹn hò vài lần, chúng x/á/c h/ệ.
Nhưng suốt hai năm, từng dẫn bố mẹ.
Anh nhà xa quá, sau này sẽ dẫn đi."
Anh cũng dẫn bạn bè.
"Bọn họ toàn sư, mồm mép lắm, sợ b/ắt n/ạt."
Ngay việc kết hôn cuối cũng do đề xuất.
Hơn nữa, lúc trả ngay.
Chỉ hôm sau tiếp khách mức huyết dạ dày, vội bệ/nh viện sóc suốt đêm.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn bình thản hỏi: nói kết hôn, còn muốn không?"
Tôi vừa kinh ngạc vừa mừng, gật đầu.
Kết quả, đám cưới chuẩn xong xuôi, trăng trắng quay về.
4
Cuối tuần, chủ động nấu cơm.
Lúc ăn, thuần thục gắp mùi trong bát Tần ra.
Miệng còn "Anh mùi."
Tôi đứng sững đó.
"Trước đây lần và cãi nhau, chính vì mùi, nôn ra, bảo nên mới thứ kinh t/ởm thế."
Cô tự nhiên giải thích: "Giờ nghĩ lại, ngang bướng."
Tôi bình tĩnh nhìn ấy, nhưng lại nghĩ cảnh và Tần lẩu.
Anh nhìn gắp đầy mùi trong bát, "Rau mùi vị thế nhỉ? Sao đều thích thế?"
Lúc còn biết, "mọi người" kia ai.
Thì chính sao?
"Giờ thích Tần đen kéo bát mình qua.
Đường đứng khựng lại, bỗng mắt, "Mới năm đổi mức gần nhận ra."
Một bữa cơm vào, lại giống ngoài cuộc, và tắc.
Tối đăng lên video bóng lưng Tần kèm dòng chữ:
"Ký ức dừng lại năm nhất, chàng vì nói đạp xe hai mươi cây số giờ nói rằng chúng tay từ sáu năm bạn mới, nhà, xe, trở thành sư lừng thành phố này."
"Anh thực tất hứa thời duy bỏ lại."
"Mọi đều tiến phía mình mắc kẹt trong tình yêu?"
Video này bùng n/ổ sau đêm.
Chỉ vài cư dân mạng moi toàn bộ thông tin liên quan.
Mấy đều biết chúng tôi.
Đồng nghiệp trong phòng đùa tôi.
"Người khóc tiếng, tại thua chắc. Em phải chừng sư Tần nhà đấy."
"Đàn ông mà, trăng trắng mãi mãi quên, thể thế."
...
Tôi nghe những điều này, nói hoang mang giả dối.
Đường trông đáng yêu, đôi mắt to, nhìn thôi thương.
Tính cách cũng hoạt bát, cười ngọt, rõ ràng tiểu thư nuôi dưỡng trong gia đình giàu có, vẻ ngây thơ h/ồn nhiên khiến kỳ đàn ông thấy cũng muốn bảo vệ.
Tôi thì khác, nhân viên phòng bình sắc tầm cổ hủ, nhàm tự ti và nh.ạy cả.m.
Vì thiếu toàn, trước Tần luôn mười phần, nhưng dám thể bốn phần.
Cả bồn chồn yên, nhịn được lướt liên tục nền video ngắn, bình luận.
"Tôi phát bạn và bạn tại giống, Nhiễn, Nhiễm."
"Đây học thế à?"
Thay thế?
Đầu ù đi, còn âm thanh.
Nhớ lại lần đầu hẹn hò Tần hỏi: "Anh thích gì vậy?"
Anh cười nói, đưa tay xoa đầu tôi.
Tối bên bờ đón gió đêm, đột nhiên cười nhìn "Tên hay đấy, Nhiễm Nhiễm, hay lắm."
Nhưng say mới đầy tình cảm, gọi Nhiễm"
, lúc tỉnh táo, đều nghiêm túc gọi "Đường Nhiễm".
"Nghe em, cảm giác chúng ta quen biết từ lâu lắm rồi."
Lúc lòng lên.
Anh... còn sao?
Hôm thức trắng đêm.
Kết quả, hóa vì giống bạn sao?
Anh hoàn toàn tôi.
5
Dưới Tần chúng nhà, đang gối ngỗng "SpongeBob SquarePants".
"Hai Cô cười ngả nghiêng, đứa trẻ.
"Không xem." Tần ném áo khoác thẳng lên lầu, con."
"Chị thì sao? Chị chút tổn thương.
"Tôi còn phải viết báo cáo."
Tôi cũng lên lầu.
Chỉ mình biết, Tần nói dối.
Cuối tuần nhà, thường mình tròn trên sofa "SpongeBob SquarePants", lúc vui, lúc buồn, luôn nhìn chằm SpongeBob nói nào.
Lúc nghĩ, sư lùng lại thích "SpongeBob", sự đáng trái ngược khiến thích hơn.
Hôm nay lại nói dối?
Tôi phòng, phát đang sách.
Là "Rừng Na Uy", còn dừng đầu.
Trang đầu dòng chữ bút biết ai viết.
"Nếu chúng ta lạc nhau."
Chỉ thế, sau đ/ứt đoạn.
"Cuối tuần này rảnh bước lại gần.
"Ừ, việc gì sao?"
"Tuần này hẹn chụp ảnh cưới, quên à?"
Anh ngẩng đầu nhìn đột nhiên ra, "Thời tiết thế này, ngoài chụp không?"
"Chỉ lúc thôi, chắc sao."
"Sao lúc cũng mạnh mẽ kéo lại, "Anh miếng sưởi cho em, lúc chụp dán vào."
"Vâng."
Nhìn đi, dịu dàng vẫn mà.
U ám quan xua tan hết.
Nghĩ đồng nghiệp, chủ động anh.
Nhưng lại giữ lấy bàn tay nghịch tôi.
"Có phải sắp không?"
"Hả?"
"Ngày 15." nhắc.
Tôi sững lại, "Không phải, 1."
"Anh nhầm sao?" nhíu lại.
Tôi lại ban ngày, trong nhà đường không, tái chút chịu.