Tôi ch/ặt quần áo đầy những lòng thòng. Cứ c/ắt mãi c/ắt mãi mà những ngày càng nhiều thêm. Mỗi lần tỉnh đều cảm mơ việc tiếp tục giờ mơ hay thực? rất lơ là, nếu thụt lùi, những vĩnh viễn c/ắt kia sẽ cuộc đời thể thoát khỏi của tôi.
Trường đèn lúc 10 giờ chuông báo thức reo lúc 6 giờ luôn ngủ lúc 11 rưỡi và dậy từ 5 giờ Mùa hè sớm đông, ánh sáng đọc sách. Sang thu được vậy. đèn trước nhà vệ vẫn sáng Mùi hôi bên tuy khó cũng tinh thần tỉnh táo.
Ban đầu, Địch cùng với tôi. sau, ấy nổi nữa: 'Buồn ngủ ch*t ngủ kéo ấy lại: 'Cậu muốn cấp đại Cô ấy ngáp dài: 'Mai, ngày sẽ cố.' ngày ấy vẫn nổi.
Mùa đông ấy lạnh khủng khiếp, dự báo nói đây mùa đông lạnh nhất mười năm. Sáng ra, những cột băng mái hiên đến mươi phân. Cửa sổ nhà vệ gió lạnh rít từng hồi. mười phút người ta tê cóng. mặc quần áo vào, lại lại cũng chẳng lên bao nhiêu.
Tối hôm ấy, 10 giờ chân ký ký túc xá lên. hoảng hốt chui vào nhà vệ sinh, ngờ bà ấy trước cửa, bà nghiêm mặt: 'Đi Bà dẫn về ném túi sưởi 'Từ nay đây! Cô ch*t cóng còn trách nhiệm!'
Ông việc đồng áng hè thầu công trường Có lần nghỉ phép, vòng đường đến tìm ông. c/òng lưng xuống, vai đỡ bao xi măng, hiệu đồng thêm bao nữa. thứ đ/è lên, loạng choạng cái, cả người lùn xuống mười phân. hốt hoảng kêu lên sợ ngã. giữ thăng bằng, quay đầu bảo tôi: đây, con tránh xa kẻo hít phải.'
Khiêng xi măng, đến tìm tôi, quần áo sạch phần nào Lát sau, thầu ngang hỏi: 'Đây gái bác à?' vỗ vai tôi: 'Cháu hành chỉ, già tuổi an nhàn lại đây lụng, tất cả đều vì đó!' khoát tay: 'Đừng nói nhảm!' Khi người đó rồi, bảo: 'Ở nhà cũng chán, đây động chân đỡ bệ/nh.' xe đạp: 'Về thôi, nhờ đồ dành cái giò heo, tối nay ta ăn ngon.'
Đêm mây trôi, cuộn kéo Đã vào thu, đường núi tĩnh lặng, thi vẳng chim kêu. dựa vào lưng ông, cảm nhận từng đ/ốt xươ/ng mỏng manh của ông. 'Ông ơi, sống đến trăm tuổi nhé?' 'Cháu đùa mười dặm quanh đây chưa ai sống đến trăm tuổi.' 'Nhưng muốn sống lâu, đợi hiếu thuận.' Gió đêm phồng áo ông, mang lời 'Ừ, sẽ cố sống đến trăm tuổi vì Linh Linh. sẽ vào đại học, lấy con rồi bà nội.' khúc khích: 'Lúc đó lão bất tử rồi.'
Không đâu Cháu muốn sống thật lâu thật dài. Đợi khôn, dốc tình yêu đáp đền.
Với quyết ấy, hành hơn. Trời lòng người, kỳ hạng nhì toàn khối. Ngay cả giáo viên chủ nhiệm cũng ngạc nhiên: 'Bành Linh, em năng khiếu hành, kiên đừng lòng ban.'
Ở đời, mỗi người sở Có người An giỏi giao tiếp, thể lực tốt. Có người Địch tinh Có kẻ chậm chạp yếu ớt đầu óc Trời khép cánh ắt cánh khác.
Nửa cuối, dẹp bỏ tạp dồn ôn thi. m/ua sách bài đành miệng mượn của An chép. giấy nháp, xin giấy từ văn giáo viên chấm bài hộ. lại những sai.
Thành tích dần vững vàng, nhất còn xa lạ. đó chưa đích dồn trí, cược tất cả. tháng sáu nóng bỏng cũng tới. Kỳ thi trung hẹn.
Trời oi mây đen cuộn, trận mưa sắp đổ xuống. Đáng gh/ét quạt trần thi lại hỏng. Giám thị túi thi Mồ hôi lã chã rơi. Đây vừa thi, vừa tr/a t/ấn. Môn cuối, bụng đ/au quặn, ướt đẫm mồ Chuông giờ lên, bạn ghé tai: 'Bạn ơi, quần bạn dính m/áu!' Kỳ kinh nguyệt lâu ngày trở lại.
Ngày công bố điểm cũng nhật lục của ông. Tiệc họ hàng tề đông vui. Bố dẫn em Trên mâm cơm, người về tôi. Bà nói: Linh, ba nay nuôi khổ lắm. Giờ rồi, bố ki/ếm hiếu thuận người đều họa: Linh xinh xắn ngoan ngoãn, sau gả được nhà tử tế, rư/ợu mừng gái uống hết.'...
Ông ngắt lời: Linh cấp ba.' Bà nhíu mày: 'Cấp ba đâu dễ đậu? Con bé xinh Con gái cấp chữ tính rồi.' Mấy người khác gật đầu: 'Cháu gái cấp lương tháng hơn triệu, bạn nhà xe nhà cả.' 'Đúng rồi, nhà hàng xóm họ đầu tư con gái ba cấp ba tốn bao tiền, thi rớt cao đẳng. Thà từ cấp còn hơn!'