21

Cái năm đoàn viên này trôi qua chẳng được vẹn toàn.

Phụ thân nhìn đôi mắt sưng húp tựa quả đào suốt ngày của Tô Thanh Tuyết, bất lực chỉ còn biết thở dài.

Hương di nương lại càng ngày ngày ủ rũ chẳng nở nụ cười, một phận nữ nhi chẳng thể nói điều gì, trong lòng uất ức chất chứa, chưa mấy ngày đã ngã bệ/nh.

Ta khuyên Tiêu Thừa Cẩn, tại Thừa tướng phủ chớ tiếp tục cách hành xử như lúc ở Đông cung, dù hắn nghe hay không, lời nói chỉ dừng tại đây.

Ngày đầu năm mới, ta trong phòng thêu áo xuân, đợi sau tháng ba, Tiêu Thừa Dư mặc vào vừa vặn.

Hắn ưa sắc nhạt, thích đơn giản thanh nhã, trên y phục vẫn thêu cho hắn khóm trúc thanh tú.

Kỳ thực trước đây ta cũng thường may y phục cho Thái tử, chỉ là hắn chẳng mấy trân trọng, cũng hiếm khi mặc.

Đêm trung thu hai năm trước, Thái tử trước mặt ta đem y phục ta tặng chuyển tặng người khác, từ đó ta không làm thứ công vô ích này nữa.

Lúc hoàng hôn, Nhược Yên từ ngoài phòng bước vào, mang cho ta đồng tâm trụy Tiêu Thừa Dư gửi tới, dưới đáy hộp có một bức họa,

vẽ cảnh hôm đó ta cùng hắn thả thuyền trên hồ.

Những chiếc lá sen che kín bầu trời, từng đóa phù dung vươn lên khảm vào giữa.

Ta cầm bút, trước bàn vẽ một bức "đạp tuyết tầm mai", tấm bào sau lưng nữ tử trên tranh dài thêm nhiều, chiếc kim linh nơi cổ tay như thật.

Ta chẳng ngờ Tiêu Thừa Dư lại sâu nặng tình cảm với ta đến thế.

Nhớ lại dĩ vãng, mỗi mùa hắn đều đứng trước cửa sổ thư phòng ta, tặng ta loài hoa hợp thời.

Xuân tặng hoa nghinh xuân, hạ tặng hợp hoan, thu tặng hải đường, đông tặng lạp mai.

Năm này qua năm khác, lặp lại như vậy.

22

Đầu tháng hai, Tiêu Thừa Cẩn bị phế truất, Tiêu Thừa Dư được sắc phong làm Thái tử.

Chưa đầy mấy ngày, Tiêu Thừa Cẩn như lên cơn đi/ên cuồ/ng, thỉnh thoảng lại vừa khóc vừa cười.

Đại phu chỉ nói hắn ưu tư quá nặng, không đại ngại, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khỏi.

Phụ thân sợ hắn làm tổn thương Tô Thanh Tuyết, bèn sai người hầu đón Tô Thanh Tuyết về Thừa tướng phủ trước, đợi Tiêu Thừa Cẩn tỉnh táo lại mới tính sau.

Chỉ không ngờ, Tiêu Thừa Cẩn trong cơn thịnh nộ bắt đi Tô Thanh Tuyết, ngông nghênh đòi ta đổi, hắn nói nếu ta không tuân theo, hắn cũng không biết sẽ làm chuyện gì.

Chốn sâu rừng thẳm, chính là nơi phụ thân năm xưa c/ứu Hoàng thượng.

Cửa vào núi sâu, ta nhìn Tiêu Thừa Cẩn đã chẳng ra hình người, lâu lâu chẳng thốt nên lời.

"Tiêu Thừa Cẩn, ngươi hãy nhìn kỹ chính mình đi, giờ còn có dáng người không?"

Tiêu Thừa Cẩn thần trí hỗn lo/ạn, kéo Tô Thanh Tuyết lùi mấy bước: "Ta đã không còn là Thái tử, giờ ai cũng có thể nghiền ch*t ta, ta không thể ngồi chờ ch*t!"

"Điện hạ..." Tô Thanh Tuyết nghe hắn nói vậy, trong mắt lại ẩn hiện ánh lệ.

"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Ta nhìn hắn, chỉ thấy c/ăm cái sắt không thành thép, "Ngươi muốn dắt ta cùng ch*t? Nhưng ta còn chưa muốn ch*t."

"Ta không kịp nghĩ nhiều nữa, không ai tin ta, không ai tin ta sắp ch*t..." Tiêu Thừa Cẩn hoảng hốt nhìn quanh, trong lúc giằng co, Tô Thanh Tuyết bất cẩn ngã phịch xuống đất.

"Tiêu Thừa Cẩn, trong bụng nàng còn có con của ngươi!" Ta nhất thời tức gi/ận, không ngờ hắn đi/ên cuồ/ng đến mức này, bất đắc dĩ bước tới, "Thả nàng ra, ta đi với ngươi."

Tiêu Thừa Cẩn buông tay Tô Thanh Tuyết, mặc nàng ngã nhào xuống đất.

Ta nhìn Tô Thanh Tuyết đầy mặt vết nước mắt, vẫn lên tiếng an ủi: "Phụ thân sắp tới rồi, lúc đó, theo ngài về Thừa tướng phủ nhé."

Ngay lúc này, Tiêu Thừa Dư đuổi tới, thấy Tiêu Thừa Cẩn đi/ên cuồ/ng như thế, sắc mặt lo lắng: "Hoàng huynh, huynh bình tĩnh lại, đừng làm tổn thương Thanh Hòa."

Tiêu Thừa Cẩn cười lạnh, nắm ch/ặt cổ tay ta: "Tiêu Thừa Dư, ngươi còn muốn tranh với ta? Giờ ngươi đã là Thái tử, còn gì không vừa ý? Sao không thể buông tha cho ta?"

"Tiêu Thừa Cẩn." Ta lo hắn sẽ làm càn, khẽ nhắc nhở, "Ba chúng ta cùng lớn lên từ nhỏ, cần gì phải làm khó dễ nhau đến thế?"

"Huynh thả nàng ra, ta đổi với nàng." Tiêu Thừa Dư chau mày, chăm chú nhìn hắn, "Ta làm con tin cho huynh."

Tiêu Thừa Cẩn nghe vậy cười khẽ: "Ngươi tưởng ta ng/u sao? Chỉ cần ta buông nàng ra, ngươi sẽ xông lên liều mạng với ta."

"Huynh muốn gì? Ta nhất định giúp huynh làm được." Tiêu Thừa Dư trong mắt mang vẻ cầu khẩn, không dám hành động hấp tấp.

"Ngươi quỳ xuống cho ta!" Tiêu Thừa Cẩn trợn mắt nhìn hắn, giọng đột ngột cao vút.

Vừa dứt lời, Tiêu Thừa Dư hầu như không suy nghĩ lập tức quỵch xuống quỳ gối.

"Tiêu Thừa Dư ngươi đứng dậy cho ta!" Ta vừa gấp vừa gi/ận, trước người Tiêu Thừa Cẩn giãy giụa, "Tiêu Thừa Cẩn, ngươi đi/ên rồi? Hắn là em trai ngươi đó."

"Tiêu Thừa Dư, lúc ngươi hại ta sao không nghĩ ngươi cũng có ngày hôm nay?" Tiêu Thừa Cẩn không ngờ hắn lại dứt khoát như vậy, nhất thời sững sờ.

Nói xong câu này, ánh mắt hắn tối sầm, kéo ta lên ngựa: "Không sợ ch*t, thì theo ta."

23

Càng ngày càng đến gần nơi u tối, bên tai ta chỉ còn tiếng gió gào thét và tiếng chim hoảng hốt kêu vang.

Càng xa Tiêu Thừa Dư, lòng ta càng chìm xuống.

Ngựa của Tiêu Thừa Cẩn là món quà ta tặng hắn ngày sinh nhật.

Cửu cửu tự tay chọn lựa, ngàn dặm chọn một, nghe nói có thể đi ngàn dặm trong ngày, Tiêu Thừa Dư đương nhiên không đuổi kịp.

Thế nên suốt đường đi, ta tháo đồng tâm trụy và trâm cài tóc ném xuống.

Đã nửa đêm, trong hang núi kín đáo, ta lặng lẽ ngồi trên phiến đ/á, lắng nghe tiếng nước nhỏ từ đỉnh núi.

Tiêu Thừa Cẩn quay lưng nhóm lửa, ta nhìn hòn đ/á trong tay, cuối cùng vẫn không nỡ ném vào hắn.

Tiêu Thừa Cẩn nghe tiếng đ/á rơi, nhìn ta, khóe môi nở nụ cười lạnh lẽo:

"Thôi đi, đ/ập ch*t ta ngươi cũng không thoát được. Chốn rừng sâu này cỏ hoang um tùm, ngươi ném bao nhiêu trâm cài hắn cũng chẳng thấy đâu."

"Ngươi không đi/ên?" Ta nhíu mày, vẻ không hiểu hết thảy rơi vào mắt hắn.

"Có người muốn ta ch*t, bỏ th/uốc hại ta, lúc tỉnh lúc mê."

Tiêu Thừa Cẩn nhổ nước bọt, lời nói nửa thật nửa giả, "Lúc nãy ta quả thực không tỉnh táo, ta không kiềm chế được mình."

"Vậy lúc này ngươi hẳn đã tỉnh." Ta đứng dậy hướng ra ngoài hang núi.

Tiêu Thừa Cẩn đuổi theo kéo ta lại: "Ngươi đi đâu? Nếu lạc giữa núi sâu này, ngươi còn mạng sống nữa không?"

"Dù ch*t trong núi sâu, còn hơn ở bên ngươi." Ta phẩy tay hắn ra, quay lưng không nhìn, "Ta sắp thành hôn với Tiêu Thừa Dư, lúc này cùng ngươi ở một chỗ, thật không thích hợp."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm