Tôn Sách ngẩn người nhìn tôi một lúc, rồi cười ngượng ngùng xoa xoa sống mũi,
"Không sao đâu, chị là sếp của Tiểu Tiểu mà. Chẳng những mấy món này, giờ bảo em xuống bếp xào ngay vài món cũng được."
Nói xong, Tôn Sách mở thùng giữ nhiệt. Một bên là mề gà xào cay và lòng heo xào dưa, bên kia là cơm trắng với mực ống sốt cay.
Mùi thơm bốc lên ngào ngạt khi mở nắp. Xem ra Tôn Sách không nói khoác, tay nghề nấu nướng của cậu ta gần đây tiến bộ rõ rệt.
Không biết vô tình hay hữu ý, Châu Du ngồi xuống chính giữa tôi và Tôn Sách.
Thiếu đũa, Tôn Sách hăng hái xuống cửa hàng tiện lợi m/ua mấy đôi đũa dùng một lần.
Ba chúng tôi ngồi ăn cơm hộp trong bầu không khim yên ắng đến kỳ lạ.
Ăn được vài miếng, Tôn Sách mở lon bia tu ừng ực mấy ngụm rồi thỏa mãn ợ một tiếng.
Im lặng hai giây, cậu ta lại lấy hai lon bia mời tôi và Châu Du, "Cùng nhập cuộc chứ?"
Đang định từ chối vì còn phải làm overtime, tôi bỗng thấy Châu Du đã đón lấy.
Anh ấy cầm hai lon bia, quay sang đưa tôi một lon và hỏi y như Tôn Sách:
"Cùng chứ?"
Tôi ngẩn người, vội vàng nhận lấy.
Phải công nhận rư/ợu bia quả là thứ kỳ diệu.
Nửa lon bia tuy không say nhưng không khí đã vô hình dịu xuống vài phần.
Tôn Sách liếc đồng hồ rồi thảng thốt kêu lên: "World Cup bắt đầu rồi!"
Nói rồi cậu ta quay sang Châu Du: "Sếp Tiểu Tiểu, tivi công ty... xem được không ạ?"
Tay chỉ về phía chiếc TV treo tường.
Châu Du nhấp ngụm bia: "Được."
Tôn Sách reo lên, chạy bật TV rồi kéo ghế ngồi xem World Cup say sưa trước mặt chúng tôi.
Tôi và Châu Du ngồi phía sau lặng lẽ nhấm nháp bia.
Ba lon bia nhanh chóng cạn đáy.
Châu Du lấy điện thoại nhắn gì đó, lát sau chủ cửa hàng tiện lợi mang lên cả thùng bia lạnh cùng đống đồ nhắm.
Tôi vốn tửu lượng kém, đến lon thứ ba đã thấy đầu óc quay cuồ/ng.
Tôn Sách ngồi phía trước vừa uống bia vừa dán mắt vào màn hình, thi thoảng hò reo hoặc thở dài tiếc nuối.
Châu Du cũng liếc qua vài lần, mỗi lần lại nhấp thêm ngụm bia.
Có lẽ vì men say, tôi trở nên táo bạo hơn, chống cằm ngắm nhìn gương mặt góc cạnh của Châu Du.
Đẹp... thật đấy.
Dù đã quen biết lâu năm, mỗi lần ngắm khuôn mặt ấy vẫn thấy tim đ/ập lo/ạn nhịp.
Tôi cắn môi uống thêm ngụm bia, ánh mắt lần theo đường nét từ đôi mắt anh xuống dưới. Không biết có phải vì rư/ợu tác động không, cổ họng tôi bỗng khô khốc.
Đặc biệt khi ánh nhìn dừng lại ở trái yết hầu đang chuyển động của anh.
Châu Du uống thêm ngụm bia, yết hầu nhấp nhẹ.
Cùng lúc đó, trái tim tôi cũng đ/ập thình thịch không yên.
Đang mải mê ngắm nhìn, bất ngờ Châu Du quay sang. Tôi gi/ật mình làm rơi điện thoại xuống đất.
Tôi cúi xuống nhặt, va đầu vào Châu Du cũng đang với tay.
Giữ nguyên tư thế cúi gập, tôi ngẩng lên nhìn anh.
...Khoảng cách giữa hai chúng tôi giờ chỉ còn gang tấc.
Chỉ cần hơi nghiêng người, tôi đã có thể hôn lên môi anh.
Tôi cứng đờ, nuốt nước bọt đ/á/nh ực.
Một giọng nói vang lên trong đầu thúc giục tôi tận dụng men say để thực hiện hành động táo bạo, sau này có thể viện cớ s/ay rư/ợu.
Nhưng lý trí vẫn khiến tôi e dè.
Đang lúc do dự, Châu Du bất ngờ khẽ nghiêng người.
Đôi môi ấm áp của anh chạm vào môi tôi.
Cả thế giới như ngừng quay. Tôi đờ đẫn nhìn vào đôi mắt đen láy cách mặt mình chỉ vài phân, đầu óc trống rỗng.
Nụ hôn thoáng qua kéo dài vài giây. Châu Du hơi hạ thấp người, như muốn đào sâu thêm——
Tôn Sách đột ngột đứng phắt dậy hét lớn:
"Vào lưới đẹp quá!"
7
Tiếng hét của Tôn Sách vang lên đúng lúc.
Hai chúng tôi vốn đang làm chuyện mờ ám nên lập tức né ra.
Không biết Châu Du nghĩ gì, riêng tôi đỏ mặt tía tai không dám ngẩng đầu.
C/ứu tôi với.
Tôi vừa hôn sếp, ngay sau lưng... Tôn Sách.
Khi Tôn Sách quay lại, hai chúng tôi đã ngồi tách ra.
Má đỏ bừng, tôi liếc nhìn Châu Du. Anh tựa lưng vào ghế, tay chống cằm trầm ngâm.
Dường như... chẳng có gì khác thường.
Lòng tôi chùng xuống.
Phải chăng với anh... đó chỉ là nụ hôn vô tình lúc say?
Buồn bã quay sang Tôn Sách, tôi gi/ật mình:
"Sao... mắt cậu đỏ thế?"