Vào tháng Mười, xong bài lên ấy đột bước vào.

"Anh vài câu sai, xong rồi mới ngủ."

"Tác phẩm nào Marx Engels đầu trình bày hệ quan cơ bản chủ nghĩa duy vật sử?"

"……"

Em chắc thế ngủ được sao?

26

Quá trình thi cao học nhàm chán lo bên cạnh, cũng suy sụp tinh thần mấy lần.

Nhưng nghĩ những nuối tiếc trong quá khứ, lại răng kiên trì.

Sau khi thi xong vòng đầu, toàn thân thả lỏng.

Bước ra khỏi thi, ôm bó hồng đỏ tươi, nổi tuyết trắng.

Nhiều ấy, chủ yếu ấy đẹp trai.

"Chúc mừng bạn gái, cuối cùng cũng thi xong rồi."

Tôi cười, chạy tới ôm anh.

Nhưng trên tuyết trơn hai đứa vững, ngã vài hoa hồng rơi trên mà lãng mạn.

C/ứu với, sao lại x/ấu hổ thế này?

Phá hỏng quá!

"Xin... xin lỗi... đ/au không, dậy đi!"

Tôi ngượng anh, mong bị đ/è ra sao.

"Không ngờ lại nóng vội thế?"

Anh nói nhẹ nhàng, cợt.

Tôi lạ xung gi/ận đ/ấm cái, khẽ.

Ch*t lại hiểu ngay!

Đứng dậy phủi xung may ai nữa.

"Sao mặt đỏ thế? Đang nghĩ vậy?"

"……"

Tôi vẻ trêu chọc anh, biết sao ngày càng đắn.

"Em đang nghĩ tối nay gì."

"Thật à?" như đã hiểu.

"Tất rồi, đi thôi, lạnh quá!"

"Lên xe đi."

Anh gật đầu phía xe, vội đi phía chiếc Mercedes bên đường.

Tối đó, nấu tôi, giúp rửa rau.

Nửa năm nay, nghề nấu nướng tiến bộ nhiều.

Dần dần, mùi canh từ nồi bay ra.

"Chờ năm nữa được nhỉ?"

Tôi hỏi, quay đầu bị vào tủ bếp.

"Đói rồi à?"

"Tất rồi, mấy giờ rồi."

"Anh cũng đói."

Ánh dán vào môi tôi, rồi những nụ hôn dày đặc rơi xuống.

Có lẽ nhịn cách hôn như muốn thịt tôi.

Tiếng nước sôi trong nồi vang lên, cũng như lên, nóng bừng.

Lợi dụng chút lý trí đẩy ra: "Canh rồi!"

Anh cười, hơi thở nóng hổi áp sát.

"Anh... thể đắn chút không, cơm đi!"

Tôi giữ khoảng cách, đi cơm ngay, nhưng vẫn dính tôi.

Người ngày càng biết x/ấu hổ!

Nhưng, đều thích.

Lúc nhắc bảo nhà cùng anh.

Tôi bị nghẹn thức ăn.

"Nhanh quá rồi?"

Chúng mới lành nửa năm, tưởng phải ổn định vài năm nữa.

Với chưa chuẩn bị gặp bố anh.

"Nhanh gì, muốn trì mấy năm năm nữa?"

Anh đăm chiêu, vẫn hài chia đây.

Tôi mực, dám nói.

Anh nữa, tưởng qua rồi.

Kết quả đêm khuya, nh/ốt trong phòng, gián tiếp.

"Về nhà không, hả?"

Giọng quyến rũ.

Tôi sao chống cự được, chỉ biết gật đầu mềm yếu.

"Ngoan."

27

Tết nhà.

Tôi đặc biệt hộp trà ngon, mang quà.

Nhìn biệt thự đơn lập tự cảm thấy siết ch/ặt hộp quà trong tay.

Dù món quà đã hết sức mình, nhưng liệu thường không?

"Đừng sợ."

Anh nói nhẹ nhàng, giúp chỉnh lại tóc, dắt vào.

Mẹ đeo tạp dề ra đón, dưỡng da tốt, đẹp.

"Chào dì."

"Cháu Tư Vũ xinh vào ngồi đi."

Bà khác hẳn tưởng hề kiêu kỳ.

Bố lầu, gật đầu nhẹ tôi, ngồi sofa, bắt đầu pha trà.

Tôi hộp quà: chúc chú năm mới vui vẻ!"

Bố sự nhận lấy, cầm trên ngắm nghía, chắc chuyên trà.

Tôi khỏi căng thẳng, trà chuyên m/ua, chắc phải giả đâu.

bên đĩa trái cây, miếng dưa ngọt nhất tôi.

Hai trôi bố vẫn mặt lạnh.

Tôi càng lúc càng lo, từ đầu giờ, bố chưa nói tôi.

Trần nắm tôi, nhẹ tôi.

Dưới bàn, đ/á bố cái, thì thầm.

"Xem đủ chưa, lão hoa rồi, giả vờ bao giờ?"

Bố đầy lực, rồi chúng tôi.

"Trà đắt lắm nhỉ."

"Không đâu, chỉ sợ chú uống quen." vẫy tay.

tít tự uống ngụm nước.

"Ôi, thằng tốt thật, hai đứa định khi nào cưới vậy?"

??

Tôi gi/ật mình, sặc.

Trần tôi, thở dài: đừng dọa bé.

"Dọa gì, sớm chả thế, năm nay về, xem con."

"Với lại hai đứa nhau rồi đợi bao giờ?"

Theo nói, từ khi nghỉ hưu, suốt ngày buồn chỉ muốn tìm việc làm.

"Dì, chúng cháu nhau lâu..."

Tôi gượng, biết nói bố thế nào.

"Sao lại không, thấy cháu lắm, nhớ..."

nghĩ lúc, đầu: thằng bạn cùng cấp ba lúc tốt nghiệp nó quà bạn gái, bị phát hiện chịu nhận, lẽ phải cháu?"

"... Là cháu."

Tôi nghi hoặc anh, tai hơi đỏ.

Chắc bố biết chúng trắc trở chừng.

nói hứng lên, đi ảnh tốt nghiệp cấp ba Yến.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25