dịu dàng đáng yêu

Chương 6

12/06/2025 04:00

Khoảng cách quá xa, không thể cảm trên ấy, dáng đứng thẳng tắp, hơi cúi xuống, mái tóc ngắn lơ phơ, th/uốc kẹp ngón tay. Tất cả như bức tranh thủy nhòa trong lòng tôi.

Anh ấy hút xong th/uốc, ngẩng về phía này, lẽ không đứng sau rèm cửa, đi mất hút.

Đêm đó khi ngủ, cầm điện thoại trằn trọc, do dự mãi. Câu hỏi cứ xóa trong khung chat, vẫn không can đảm gửi đi. Bỗng điện thoại rung lên, tin nhắn của Tranh: "Chưa ngủ?"

Tôi gi/ật làm rơi điện thoại đ/ập mũi, đ/au ê ẩm: em chưa ngủ?"

"Không biết." đáp thẳng thừng: "Thử hỏi vậy thôi."

"......" gửi chuỗi chấm lửng nói: "Em ngủ đây."

Bên kia hiện nhập..." mãi, gửi chữ: "Ừ."

Một chữ "ừ" đơn ngay cả chúc ngủ ngon cũng không có? bực tự đâu tư cách gi/ận dỗi. Với này, người xui xẻo bị đ/ập trúng bóng rổ.

À, "ăn dị hợm, loẹt" nữa.

Sáng đó, Lục nhắn tin: Lê, Chu nhờ đưa quên lấy. cháu tan học?"

Tôi đ/á/nh răng bọt, tranh thủ trả tan lớp và số phòng học.

Học đặc biệt đăng ký lớp trang do trường mở, mỗi tuần buổi. Vốn dĩ lớp toàn nữ sinh, thế mà xuống đã hoodie xám thong bước vào, xuống tôi.

Tôi: "???!!! làm gì? theo em à?"

Anh kéo trùm, nghiêng sang. Đường nét nói phảng phất nét cười: "Theo dõi? đi học không được à?"

"...Anh ơi, đây lớp trang mà."

Vệ đột nhiên đi, ho giả: "Nói bình thường vào, đừng làm nũng."

8

Đúng chuông reo, giáo bước vào, không nói gì. Thậm chí khi giảng về phối hợp tông màu son và phấn cố anh: "Các bạn nam khi đi shopping cùng bạn gái thể áp thức này."

Tôi bỗng nhớ bức ảnh trên phần bình chọn son, khoanh tay đứng chờ bên cạnh. Thảo nào lớp trang điểm, hóa ra Vi. tự huyễn thân làm gì nữa?

Một cơn đ/au thắt tim, vội cúi tay che đi đôi đỏ hoe.

"Sao thế?"

Giọng trầm của vang lên bên tai. cắn nén run: "Em hơi... mệt. Nằm nghỉ hết."

Tan học, vẫn tại chỗ, nghiêng người sắc ngẩng đầu, đối diện nheo hoài nghi.

"Hết rồi."

Tôi khéo léo nhắc khéo nên về. "Em..." cất tiếng đã bị nói quen thuộc c/ắt ngang: Lê."

Là Lục Trầm.

Tôi lại, đúng đưa sang: Chu nhờ cháu."

Lục nhận quà, khóe nhếch lên: "Công việc tạm xong, chiều nay rảnh không? Đi tối nhé?"

Tôi do dự: "Vâng."

Anh chớp mắt: "Vậy đợi ở ngoài, thu xếp xong ra luôn nhé."

Anh đi rồi, mở xem thì phát hiện bên trong LV.

Đùa sao? sao tặng thứ này? Đang ngẩn ngơ, tiếng cười khẩy châm vang lên bên cạnh.

Quay lại, đã đứng dậy từ trên cao, băng: "Đi với hắn ta?"

Tôi ngập ngừng gật đầu.

"Chu Lê, giỏi lắm, chơi đẹp đấy."

Ánh hung dữ phảng phất nét tủi thân, bất ngờ đ/âm sâu trái tim mềm yếu của Chưa đáp lời, đã đi mất. Nhưng không phải ảo giác không, dáng người ráo của bỗng bước đi chậm rãi thường.

Tôi đấu tranh mãi cũng không gọi ấy của Tranh, suốt bữa với Lục cứ thẫn thờ. Sau vài lần đối đáp lộn xộn, Lục đặt đũa xuống, ái ngại: Lê, tâm sự gì sao?"

"À..." hoàn định lắc thì chợt nhớ túi, vội lấy ra đưa anh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm