Hoa khôi lận bị phát hiện, tinh suy sụp tìm lý. an ủi ấy, nỉ ý. Nhưng hoa khôi đứng trên sân thượng tòa đường 🏢.
Sau c/ứu ta xuống, trường truy c/ứu nhiệm, đổ hết lên đầu lý.
'Phát hiện học sinh t*, sao không cáo kịp thời?'
Tôi yêu cầu hoa khôi thích thỏa thuận nhưng ta làm ngây thơ đáng thương:
'Em giờ nhờ mật đâu?'
'Nếu lúc đó tình hình cho chủ và gia đình, lẽ thông hơn.'
Trong chớp mọi đổ lỗi thiếu suýt gi*t học sinh, ngay hôn phu m/ắng vô cảm.
Danh tiêu tan, tuyệt vọng gieo đường.
Sau ch*t mới biết, hoa khôi chưa từng ch*t, ta dùng để sạch lận.
Mở mắt lần trọng sinh hoa khôi tìm vấn.
Cô ta nỉ: 'Cô ơi, chuyện 🏢, giúp nhé?'
01
'Cô ơi, lận thi kỳ bị phát hiện rồi.' khôi ngồi trước mặt tôi, mặt đầy hối h/ận. 'Giờ đó bị hủy quả, mất suất bảo lưu, các thi bàn tán sau lưng em.'
'Em phải làm Em không sống đường 20 tầng đúng không? Cô nếu xuống, thúc được nỗi khổ không?'
Giáo bình thường nghe học sinh câu động tìm cách khuyên giải.
Nhưng chứng cấp quốc gia lạnh nhìn ta, không lời an ủi nào.
Tần rơm thấy lặng hỏi: 'Sao không gì vậy?'
'Các đều bảo giỏi nhất Đại, mới tìm trút nỗi lòng.'
'Em vừa 🏢?'
Đối diện tòa đường 20 tầng ta nhắc đến.
'Em rơi đó xuống sẽ thế nào không?'
'Sẽ như miếng bánh bị đ/è nát.' Hai tay đ/ập mạnh vào nhau. 'Xươ/ng vụn, nát bét, mặt biến dạng trọng lực.'
Tôi khom áp sát mặt Mặc, mắt âm trầm:
'M/áu sẽ tràn đầy mũi miệng, nhãn cầu rơi ra ngoài hòa lẫn chất 🧠.'
'Á!' hét lên. 'Cô gì kỳ vậy? Sao ch*t sẽ như thế?'
'Bởi vì...'
Kiếp ch*t như thế.
02
Tôi đúng giỏi nhất Đại.
Giá dịch ngoài xã 2000 tệ/giờ.
Nhưng sinh Đại, luôn miễn phí.
Vì thế, nhiều học sinh xem như tri kỷ.
Tôi chưa từng đề trẻ ngây thơ này.
Kiếp tìm tôi.
Là hoa khôi khoa Diễn xuất, ta lận thi thuyết bị tố tại chỗ.
Giám thị bài, hủy quả học.
Nguy hiểm hơn, hoa đán nổi tiếng trong trường.
Vụ lận bị phát tán, gần như trường bàn tán.
Thậm chí trên đàn trường bài thảo luận.
Đứng trước nguy cơ nghiệp tan tành một lần lận.
Tần hoảng tìm đến vấn.
Hôm đó, kiên nhẫn lắng nghe, khai cho ta.
Đợi đến tinh ổn mới thở phào.
Trước rời phòng, nói: 'Cô ơi, thông rồi, chuyện mong kín.'
Nghĩa hàng đầu tôn trọng riêng nhân.
Nhưng trường học quy ngầm: Phát hiện học sinh hiệu trầm cảm/t/ự s*t phải cáo.
Đây điều khoản miễn trừ trường.
Nhưng dưới góc độ y điều phi lý.
Đang phân thì nỉ: 'Nếu chuyện đến đây bị lộ, lận sẽ đồn khắp sẽ ch*t xã mất!'
'Cô ơi làm ơn đừng cáo chủ và gia đình em!'
Vẻ mặt thương khiến tưởng thực hối h/ận.
Tôi ý: 'Cô sẽ kín. Hy vọng sửa kỳ thi nhỏ không quyết đời.'
Tần cảm ơn rối rít, sẽ đối mặt và học lại đó.
Tôi tưởng chuyện thúc.
Không ngờ sáng điện thoại hiệu trưởng thức tôi:
'Có học sinh lầu! Cô đến trường ngay!'
03
Tần đứng trên sân thượng đêm.
Đến sáng mới bị công phát hiện.
Hàng trăm sinh vây xem.
Lãnh đạo các cấp và cảnh sát đều mặt.
Tần trên không vu oan!'
'Làm sao mới khiến mọi tin em?'