Các con nhìn ngơ ngác.
8
Dì thăm dò “Thiêm Hoa… thật sao?”
Dì đầu: “Đạo thể nào, bây kỳ quản nghiêm ngặt thế, nó cơ đâu.”
Thím họ thật đổi tính đi sao?”
Dì gật đầu: bọn họ, thật giống đổi cử rồi.”
Mẹ phủ định: “Bây kỳ thu dấu cho dù bọn họ song sinh, thể đổi cử được.”
Dì út: Hoa Hoa dựa thực lực mà đậu, giấy báo nhập muộn gì đến, vấn gì đâu, lắng.”
Mẹ dài: “Tôi cho nó, cho Cẩm.”
Thế tài chuyển sang Tô Cẩm Thượng.
Họ liền an ủi tôi: nóng Cẩm năm nữa, định sẽ hơn Hoa Hoa.”
“Hai con gái, tương lai đã đòi hỏi cao.”
“Đúng áp lực lớn cho con trẻ.”
“….”
Mẹ đầu: giống nhau, đã bỏ nhiều tâm huyết bồi dưỡng nó cầm kỳ họa đều tinh thông, nhưng ngay trường đậu, bao nhiêu năm tâm huyết tôi, chẳng uổng phí sao?”
“Hoa Hoa bất ngờ.”
“Làm mà giống được? Nó biết vẹt, nói chừng vẹt mà được, khi sẽ lộ tẩy, lúc trường đuổi còn hổ hơn.”
Tôi cửa lại.
Đến bây vẫn tưởng tôi.
Thôi, cần tưởng bà, vẫn viết tiểu thuyết đi.
Sau mấy ngày, nhà mỗi đều náo nhiệt, khách khách đi.
Hôm nay thím trai bảo giúp kèm bài cho trẻ.
Trước đây họ thậm chí thèm nhìn tôi, nhà trực tiếp gọi: “Tiểu Cẩm! Cẩm…”
Bây thèm ý nữa, hét lớn: “Hoa Hoa, mau giúp Bảo kèm bài chút, khoa toàn quốc kỳ sẽ hơn.”
Tôi nhẫn, chịu nghe giảng, chạy chơi, m/ắng nó khóc.
Thím vui: “Ôi, Hoa Hoa, m/ắng, từ cho nó…”
Tôi gh/ét khi bài, ấy ngừng xen vào.
“Tiểu Bảo nước.”
“Tiểu Bảo mau ăn quả táo.”
“Tiểu Bảo, Hoa Hoa cho cháu, nghe cẩn thận.
“Tiểu Bảo…”
Tôi nhịn được nữa, ném sách xuống: “Dẫn về đi!”
Thím vỗ “Ôi, sinh còn được, chúng làm được?”
Tôi bực bội “Gặp nội bà, nói sinh được, ngay giáo sư Harvard nổi nó.”
Bà ấy nói mỉa mai: “Thủ khoa toàn quốc kỳ trình độ này, kèm con còn bằng Cẩm.”
Tôi đáp lại: tìm nó, tìm làm gì? sinh đâu do bồi vì nhà mà bỏ công sức?”
Mặt thím giữ nổi, vừa vừa bực.
Mẹ vội vàng xin lỗi.
Ngày hôm sau, trai, tuyên bố giới tượng cho tôi.
9
Tôi ngớ người: “Ai nói muốn chồng?”
Dì cười đã đủ mười tám tuổi thể yêu đương rồi. Vào bận rộn hành, thời gian giao bạn trai, định hôn sự, xong việc, bố lắng chút.”
“Ai nói định yêu đương?”
“Cháu mà yêu đương, khi nghiệp yêu sao? Lúc tuổi lớn đàn ông đều ta chọn hết rồi.”
“Tôi đời kết hôn được sao?”
“Chắc chắn nói với chân tình, “Phụ nữ sinh kết hôn, sinh con thì hoàn hảo…”
Tôi ngắt lời “Như đàn ông gia đình, mỗi ngoài đi làm, còn nhà bao làm còn đ/á/nh m/ắng chịu khí? Nếu cuộc đời hoàn vậy thà hoàn hảo.”
Dì đỏ “Con bé biết điều? cho cháu…”
“Vậy cảm ơn dì. cần cho tôi, vẫn nên nghĩ nhiều hơn về nhảy khỏi cái hố lửa nhà đi.”
Sau nhìn trai ấy “Phụ nữ tôi, anh không?”
Chàng trai đầu lia lịa, quay bỏ chạy.
Dì dữ “Tô Thiêm Hoa, nói cho biết, sẽ hối h/ận. trai đặc biệt thật thà, vốn định giới cho cháu, vì cơ này, còn làm ta sợ chạy.”
Mẹ trách tôi: lòng tốt, ai giới bạn trai cho cháu?”
Tôi buồn cười: “Thì thể kết hôn hay không, phụ thuộc không. đậu, chẳng đời ngay tư cách chồng có?” học? thể bình thường…”
Tôi hỏi lại: đã x/á/c định phụ nữ được đàn ông tốt. Vậy con gái học?”
Chú trọng nam kh/inh nữ, sinh con gái, thường vì chuyện đ/á/nh bà, chịu cung cấp cho con gái đi xong cấp hai, liền bắt chúng đi làm ki/ếm tiền.
Chú bản thân năng mỗi đ/á/nh bài giơ đòi tiền hai, đòi tiền con gái.
Dì vốn nhu nhược, lúc muốn cho con gái đi nhưng chống cự nổi hai.
Tôi luôn kỳ lạ, tại ly hôn, con gái sống riêng?
Bây hiểu trong xươ/ng tủy thể rời xa đàn ông.
10
Dì hỏi miệng, dữ bỏ đi.
Mẹ muốn m/ắng tôi, phòng, sầm cửa lại.
Tối hôm đó, trong phòng đột nhiên truyền thét.
“Á á á á!”
Tôi gi/ật tỉnh dậy, xông vào, thấy nó dùng đầu tường, vừa vừa thét.
Tôi vội vàng ôm nó, đầu nó chảy m/áu.