“Có uống là tốt rồi, cũng không ch*t đói.”
Một ngày đi về, thấy hàng xóm từ phòng bước ra, phía còn có Gia quấn gạc. Tim thắt lại, vội kéo ấy lại hỏi nguyên do.
Gia kịp mở miệng, giọt nước to như đậu đã Bà hàng xóm nhìn Gia lắc ánh đầy xót xa:
“Đứa hiếu thảo ngoan thế này, lại th/ai nhầm nhà chứ?”
“Tim ta bằng thịt, còn tim chắc bằng sắt.”
Hỏi ra đêm qua Gia dậy pha sữa Bảo, vì quá vỡ bình sữa. cái bình đó đặc biệt nhờ từ nước ngoài, giá trăm tệ. trận lôi đình, cả ngày không Gia ăn cơm.
Tan học, Gia đi thùng rác phát hiện có miếng bánh mì đi. Đói lên ăn ngõ hẻm. Không ngờ trông thấy, m/ắng Gia là đồ xui xẻo, ăn rồi đến chảy m/áu. May nhờ hàng xóm kịp thời can ngăn, không thì Gia đã ch*t.
Nhìn Gia hoe lòng quặn thắt. Tiễn hàng xóm về, ngồi hỏi nhỏ:
“Gia cháu muốn khỏi không?”
Gia gật quyết liệt:
“Dì ơi, cháu muốn theo dì. Dì cháu được không?”
Ánh ánh lên mong manh. xoa bé:
“Cháu về thu xếp đồ đạc, tối nay sẽ Thủ tục có thể rắc rối nhưng hứa sẽ cố.”
Gia ngẩng mặt nhìn tôi, đôi veo rực như pháo hoa:
“Dì... cháu chờ dì!”
Nhưng kịp đón đã nhận tin bị g/ãy chân nhập viện.
5
Khi hớt hải chạy đến bệ/nh viện, phòng Gia đã đông người. Nhân viên Hội Phụ nữ kể lại sự tình:
Hứa đồ chơi xe tải từ nước ngoài Bảo. Gia tò mò cầm lên xem. Bảo hung dữ cầm kéo đ/âm vào tay chị. Bình sữa rơi vỡ. dùng chày cán bột g/ãy chân Gia.
“Mày vỡ đồ chơi của em, tao g/ãy chân bài học!”
May mắn Gia cư/ớp gọi Hội Phụ nữ. bày tỏ nguyện nhận nuôi. biết được xông đến ch/ửi bới:
“Hứa Manh, giữ nó gì? Tao là Gia phải phục vụ nhà họ Lưu, đừng hòng cư/ớp!”
Tối nhờ Giang Bắc – luật sư danh tiếng. Ra tòa, phủ nhận tất cả. Gia bất ngờ ra đoạn video quay cảnh bị đ/á/nh, cùng vết thương khắp người. Cuối cùng, giành được quyền nuôi dưỡng.
6
Giang Bắc tiễn chúng về, ấp úng tỏ tình:
“Hứa Manh, hồi đại học em từ chối anh. Giờ không được từ chối nữa nhé?”
Gia nhảu chạy vào phòng. phòng khách chỉ còn hai người, anh luật sư mặt cầu hôn.