Hứa Diên gật đầu, "Thật vậy."
"Thật ngại quá, quần đâu? Để giặt giúp anh nhé."
Tôi đỏ mặt, nghĩ việc qua gặp mặt, đã nôn lên người anh ấy, muốn chui xuống x/ấu hổ.
"Không đâu."
Hứa Diên xuống ghế bên cạnh, với ánh mắt cười không, "Quần vứt rồi."
"Hả?"
Tôi ngẩn người, để lúc nào đền anh theo giá."
"Không đền, cô nhiều lắm chịu nhiệm thôi."
Tôi nhíu mày, hiểu rõ này, nhưng ngay sau liền thấy lời thích của anh:
"Vì cũng nôn rồi."
"……"
Mọi chuyện quá tính, khiến lúng suốt buổi, thế qua còn tưởng ngọt ngào sắp đến.
Đúng người như tôi, còn nghĩ mấy chuyện này.
Đây đâu phải ngọt ngào, rõ ràng cái xã hội đầy ngượng ngùng.
Điện thoại sạc, tạm thời đi đâu được, anh lịch đáo nói:
"Điện thoại chưa lên ng/uồn, thì thế này chúng để WeChat, lúc nào chuyển cho anh."
"Được."
Hứa Diên đồng ý rất nhanh, sau x/é mảnh giấy trên bàn, viết vội dãy số điện thoại: "Đây số điện thoại của tôi, cũng WeChat."
Tôi nhận mảnh anh dặn dò: "Đừng làm mất cô bé."
Nói xong, anh vẫy tay chào tôi, quay người văn phòng.
Cánh cửa lại, thở phào nhẹ ch/ặt mảnh giấy tay liếc nhìn.
Hừ.
Chỉ để số điện thoại thôi mà, gã này còn ký tên sau, chữ bay bướm: Diên.
5 nhà chỉnh sửa sơ xin việc, bỗng nhận được điện thoại của bố.
"Con, trang điểm bố dẫn đi ăn."
Tôi xoa xoa dương, thở dài: "Con chuẩn bị sơ."
"Tối ăn sườn cừu nướng."
"……"
Tôi đứng bố chút, xong ngay."
"Khoan đã!"
Bố nảy nói, dịp quan trọng, trang điểm đẹp vào."
"Yes, sir!"
Cúp máy, nhíu mày, dịp quan trọng gì ăn sườn cừu nướng?
Nhưng thôi kệ, có ăn được.
Thế là——
Một sau, xuất hiện lộng tại nhà hàng Hồi giáo nổi thành phố.
Theo dẫn của bố, lên tầng vào phòng riêng tiên, mở cửa, mọi người phòng đều sờ.
Đây chính "dịp quan trọng" bố nói——
Một nhóm trẻ hơn tuổi, phòng, toàn mặc ba quần đùi, dép xỏ bầu khí tràn đầy hormone.
Cái này……
Tôi tưởng mình vào nhầm phòng, vô thức lùi ra lại.
201, sai.
Lại xuất hiện cửa, phòng im phăng phắc, quanh, cuối cùng, ánh mắt dừng chỗ.
Là Diên.
Anh mặc phông trắng, tóc ngắn, người hơi dựa vào ghế, hay cũng ngẩng tôi.
Khi ánh mắt chúng gặp nhau, chợt hiểu ra ý đồ của bố.
Ông nguyệt lão phận này, lén lút se duyên.
Nhưng mà……
Dù có se duyên cũng trước với chứ, cứ tưởng đi cùng bố dự kiện gì, ăn mặc thế này.
Váy dạ hội trắng đơn giản, gót, tóc được uốn máy, trang điểm kỹ lưỡng.
So với đám mấy ăn mặc xuề xòa này, giống hệt dáng.
Tôi đứng cửa, vào hay đi.
May thay, đúng lúc do dự, Diên chủ động tới, cho tôi.
Anh đứng dậy đi trước mặt tôi, từ chân, "Vào công chúa nhỏ."
Nếu bình thường, có thể sẽ thầm dầu mỡ, nhưng——
Đôi mắt của Diên thật quá đẹp.
Giống hệt Cao Trạm năm xưa say mê xem đôi mắt đa ấm áp, anh thậm chí làm gì nhiều, chăm chú, đã từ chối.
Mãi xuống sau Diên, gi/ật mình nhận ra rằng, chỗ bên cạnh anh vốn dĩ đã trống.
Tôi lén thầm hay là……
Anh vốn đã sẽ đến?
Tuy nhiên, rất nhanh sau gạt bỏ đoán này, vì——
Sau Diên cùng phòng nổi lên những cổ vũ rộn ràng, cạnh Diên cười nói:
"Tôi rồi mà, vụ này đã qua tuần sao cấp trên đột nhiên sắp xếp bữa tiệc mừng công, còn cầu bọn trẻ chúng riêng phòng."