Nghe nói bạn vừa mới ly hôn.

Chương 4

30/06/2025 06:43

「Anh đã rồi.」

Mọi tôi.

「Anh đã cha Tôi nhấn mạnh lại.

Mọi phía sau tôi, biểu chút đờ.

Tôi vô thức đầu lại.

Liền thấy Phàm.

Tôi: ……

thiết kịch đến thế không?

Kỷ Phàm căng mặt, khóe miệng mím thành thẳng.

Bước bước dài phía tôi, trầm đặc: 「Đi theo tôi.」

đang gi/ận.

Lẽ nào vì tiết lộ chuyện của trước mặt mọi người?

Tôi thấy mình lỗi, nên rụt rè đi theo.

Dừng trước cửa công ty, Phàm đột ngột xoay người: 「Tôi đã ý cô chưa?」

Tôi: ?

「Tôi cha đứa bé của cô.」 Phàm lạnh lùng tôi.

Tôi: 「??? đang thế?」

「Ý cô thế sao? Bảo hợp rất hợp, kỳ hợp. tìm tế, bắt đầu lục thùng rác rồi hả?」

Tôi đầu óc đầy dấu hỏi.

Nén gi/ận: đúng nghĩ quá. Bản đã sao? Ý là, hợp cha cho của chính mình.」

Biểu của Phàm cũng đầy dấu hỏi như tôi.

「Tôi con?」 Giọng lạnh đẻ cho à?」

Tôi: ?

Tôi: con?」

Kỷ Phàm như kẻ ngốc: 「Không.」

「Vậy sao trong nhà giấy, sữa bột?」

Kỷ Phàm bỗng lại.

Xoa mũi, mặt đi cách nhiên.

「Họ hàng quên nhà tôi.」

Tôi sững sờ.

Hóa ra thế.

Anh con.

Tôi lập tức thả hẳn, đến cả vừa mỉa mai cũng tâm.

Thở phào nhẹ định đi, nhưng chợt nhớ ra điều gì, dừng bước.

Từ gặp lại, biết hiện của anh.

Tôi đột rất biết, chuyện của anh.

Thế đầu lên, sức ngây thơ bạn chưa?」

Kỷ Phàm cúi lúc.

「Chưa.」 Giọng khàn.

Tôi 「Ừ」 tiếng, định đi.

Cánh bỗng lại.

Tôi đầu nhìn.

Trong Phàm sự bất thấy, trầm khàn, lặp lần nữa: 「Tôi bạn gái.」

Ngừng lời nào sao?」

11

Tôi lắm ý Phàm.

Thấy cắn răng nghiến lợi, cũng dám bừa.

Dưới ánh đèn đường, khuôn mặt chút ảo.

Trong chốc lát, giác như trở năm trước.

Như thể luôn bên nhau, xa cách.

Gió lạnh thổi qua, rùng đột tỉnh táo lại.

Tôi cúi mắt, đầu.

Bàn nắm ch/ặt cánh buông lỏng.

Trên đầu vang lên tiếng cười giễu.

Tôi dám đầu, nghe Phàm khẽ nói: 「Tôi rồi.」

Tối về, mất ngủ.

Đầu óc rối bời, thì hình ảnh Phàm cười giễu dưới đèn đường, thời gian bên nhau năm trước.

Giờ nghĩ lại, nỗi ức và đ/au khi năm xưa, dường như khắc sâu nữa.

Thay vào đó nỗi chua xót khó tả, góc sâu thẳm lòng, cuồn cuộn, bồn yên.

Đã quá nửa đêm, được.

Ra phòng khách rót cốc nước, thờ trên sofa.

Vừa gặp dâu đi vệ sinh.

Mắt đối mắt, ngượng.

「Mạt Mạt, sao vậy?」

Tôi xoa 「Vào ngay đây.」

「Có tâm sự sao?」

Tôi đáp.

Chị dâu xuống cạnh tôi: 「Có thể không?」

Chuyện Phàm, kể ai.

Ngay cả khi yêu bố cũng biết như cụ thể hình dáng thế nào, tên gì, hoàn rõ.

Tôi liếm môi, khẽ 「Chị trên đời này chuyện gương vỡ lành không?」

Chị ngừng 「Tin.」

「Tại sao chứ? Rõ đã tay, dù nhau, liệu thương do ly gây ra thể xóa bỏ sao?」

「Nếu thể nhau, tức yêu nhau. Trước yêu, thương gì?」

Tôi mình.

Chị mặt nhà, sáng long 「Đời gặp đủ loại người, nhưng thực sự yêu nhau lẽ một. Vậy sao dũng thử lần? Biết đâu cả tiếc, yêu nhau.」

Tôi luống cuống giải thích: 「Không, em…」

Chị dậy, cười vỗ vai tôi: 「Muộn đi sớm đi.」

Lời dâu khiến như khai sáng.

Nằm xuống giường, mấy chốc đã đi.

Tôi mơ mơ.

Trong mơ, chiều Phàm tỏ tôi.

Bầu trời như ch/áy.

Chàng trai vốn cao lạnh xong bạn đờ, biểu rất nhiên.

Tôi anh, khoảng mười giây sau, cuối cùng gật đầu ý.

Chàng trai mặt đi, lông mi rung.

Tai lên.

12

Vì lời túc hỏi bản thân.

Tôi yêu Phàm không?

Nhưng chữ 「yêu」 quá nặng nề, biết trả lời thế nào.

Suy nghĩ mãi, trả lời.

Trong thời gian này, luôn tránh mặt Phàm.

Sợ ra động thầm kín trong lòng.

Nhưng bên này kịp nghĩ rõ, bên điện đến.

Vừa bắt đã tiếng gầm: 「Hà Mạt Mạt, ch*t xem đứa tuổi đâu ra! Cha nó ai!?」

Tôi mình.

Câu dối này Phàm thôi mà?

Không đúng, nữa!

Tôi bọt, rụt rè 「Dư sao?」

「Không nó thì định giấu đến bao giờ! tám tuổi thể đỡ phiền không, mau lăn nhà ngay, g/ãy chân con!」

thằng ngốc này bậy.

Tôi bọt: con, đó dùng ảnh của Điềm Điềm lừa nó.」

Mẹ mình.

「Lừa nó gì?」

「Con đi xem thôi mà…」

Ngay khi chuẩn thần m/ắng trận, bên bỗng vang lên tràng tiếng 「lạch cạch」 chói tai.

Rồi yên lặng.

「Mẹ? Mẹ sao thế?」

Đầu dây bên trả lời.

Điện thoại tắt.

13

Khi bệ/nh viện, đã bó xong.

Nằm trên giường, mặt mày đạm.

Thấy nguy hiểm mạng, thở phào.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm