Rửa sau bảy tám lần.

Tay ấy dài, lại còn khỏe khoắn.

Tôi cảm thấy, nếu hai ấy khép lại, vặn thể ôm eo tôi.

Trong bất giác những ảnh dành cho em, khiến cảm khô khát nước.

Mặt nghiêng ấy hướng phía chút kem trắng.

Trên khuôn điển trai nó trở nên đặc biệt lõng.

Tôi nhịn được mà nghiêng người lại gần, ngửa miệng, liếm sạch chút kem đó.

3

Kem tan ra trên lưỡi, vị ngọt lịm.

「Giang Niểu.」

Anh ấy trầm đục, giơ ch/ặt tôi.

Trong khoang xe sáng mờ khuôn điển trai đặc biệt gần.

Tôi trong đáy chút rối lo/ạn kiềm được.

Mà bàn ch/ặt lại r/un r/ẩy khẽ.

Tôi thậm chí còn ngửi mùi th/uốc sát trùng nhạt rư/ợu nồng nàn trên người anh.

Cả người chút choáng váng.

Sao lại người trai đến nhỉ?

Hồi đại học, ấy khôi nam nổi trong trường.

Tôi từng như các cô gái khác lén học bài.

Tìm đủ cách để tự học.

Còn lần, trong thư viện, còn chiếm được chỗ ngồi đối anh.

Anh học chăm chỉ, cúi làm bài hai xao nhãng.

Tôi ở đối lén hai đồng hồ.

Cuối hiểu sao lại ngủ thiếp đi.

X/ấu Trần đ/á/nh tôi.

Còn cho bảo lau nước dãi.

Lúc ấy tức gi/ận đến mức chỉ muốn tức chui xuống đất biến mất.

Sau đó còn mũi nào xuất nữa.

Lần gặp lại sau đó, Trạch x/á/c định qu/an cảm.

ấy, lại họ mà Trạch kính trọng sợ hãi.

Tôi vẫn nhớ lúc gặp Trạch.

Tôi bất vui mừng.

Còn giây tiên, cảm đặc biệt nhạt xa cách.

Lộ Trạch lúc đó còn an ủi nói họ này cậu ta vốn như vậy, tính lùng, bao giờ phụ nữ.

Khiến nhiều người từng nghi xu hướng tính dục anh.

「Giang Niểu.」 Trần ch/ặt ngột kéo lại người anh.

「Nhìn ai chưa?」

「Nhìn rồi.」

「Tôi ai?」

「Anh.」

「Nghĩ rồi trả lời.」

Đầu mơ màng, lờ đờ nghĩ.

Phải rồi, Trạch chia tay, ấy còn kiểu gì nữa?

「Bác sĩ Trần.」 ngoan ngoãn đổi lời.

「Tên.」 ch/ặt như bị kéo lòng anh.

Anh cúi thẳng sống mũi như chạm chóp mũi tôi.

「Trần, Trần Hành.」 tránh mắt, bắp trả lời.

「Kem không?」 hỏi kỳ lạ.

「Hả?」

Tôi ngạc mở kịp định thần, cúi tôi.

4

Chút kem còn sót lại, dính trên tôi.

Anh cúi liếm sạch kem.

Đầu ù đi, ngón mềm oặt chống ng/ực anh.

Nhưng sức đẩy ra.

「Nhắm lại.」 cắn cái.

Hơi thở bỏng phả qua vẻ trầm nhưng lại quyến rũ thấu xươ/ng.

「Khi được mở mắt, Giang Niểu, bạn trai dạy sao?」

「Là bạn trai cũ…」

Tôi lầm bầm biện bạch.

Trần cằm sâu thẳm cái, sâu hơn: vậy.」

Anh sống mình ở căn hộ lớn tầng áp mái trung tâm thành phố, nơi này bệ/nh làm việc.

Tất giá đến kinh người.

Ra khỏi thang máy, định nhập mật khẩu khóa cửa, lại hỏi câu.

「Giang Niểu, chưa?」

Bước qua cửa chuyện gì sẽ xảy ra giữa những người trưởng thành đều tự hiểu.

Tôi bước bước, ôm eo phía sau: 「Nghĩ rồi.」

Thà để bản mình kẻ tồi như Trạch, chi bằng trao cho Trần Hành.

Nói sao nhỉ, nam từng thầm thiệt đâu.

Anh mở khóa vân tay, cửa kịp cửa sâu.

「Đừng vội… đều anh.」 vòng ôm hơi mờ thì thầm bên anh.

Nụ dừng chút, trong bóng tối, tóc mai tôi: 「Được.」

5

Tôi Trần trông g/ầy gò vậy, nhưng cởi ra lại tốt đến thế.

Lần tiên xong, tùy tiện chiếc ngủ rộng thùng thình, dậy nước cho tôi.

Tôi nằm bò bên toàn rã rời muốn đậy, bóng anh.

Hình tam giác ngược hoàn hảo, eo khỏe khoắn.

Nghĩ đến những gì thấy, cảm bừng.

Lộ Trạch nói họ này phụ nữ, sợ rằng làm bác sĩ kiến quá nhiều, đến nỗi con người thanh tịnh căn.

Nhưng họ đâu bộ thật Trần Hành.

Đôi từng cầm d/ao mổ sức mạnh kinh người.

「Dậy uống chút nước đi.」 nước lại.

Tôi muốn làm nũng, sức…」

Anh lại kiên nước cho uống.

「Em còn muốn nữa…」 Uống xong nửa cốc, vẫn còn hơi đã.

Anh ngẩng trong ấy chút gợi cảm.

Tôi bị ấy người hoảng lo/ạn.

「Tất đều cho em.」

Anh trầm nói câu, đặt xuống nghiêng người xuống.

6

Em đâu muốn này…

Buổi sáng tỉnh dậy, Trần làm lâu.

Trên bàn giường ghi chú.

「Bữa sáng ở ngoài bàn rồi nhớ hâm lại, hôm nay cần làm, xin phép cho em, nghỉ ngơi thêm chút nữa, trưa đợi ăn cơm cùng.」

Tôi chằm chằm ghi chú lúc, cảm cay xè.

Vật lộn vẫn x/é nát giấy, bỏ thùng rác.

Dậy tắm nhanh, áo, đợi Trần rời đi.

Dù thời từng thầm anh.

Nhưng từng dám mơ tưởng thể ở bên anh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

nguyên nhân lan, kết quả như bồ công anh (chỉ mối nhân duyên đẹp như hoa lan nhưng kết thúc tan tác như bông lau)

Chương 18
Vào dịp kỷ niệm một năm ngày cưới, Hứa Úy đặc biệt tổ chức cho tôi một buổi trình diễn pháo hoa hoành tráng. Vốn là người đàn ông thẳng thắn không hiểu lãng mạn, chúng tôi ở bên nhau hơn ba năm, những ngày trọng đại của đôi lứa luôn cần tôi nhắc khéo. Lần này anh ấy chủ động chuẩn bị bất ngờ cho tôi, đương nhiên tôi vô cùng hạnh phúc. Dưới ánh pháo hoa rực rỡ, bạn bè xung quanh hò reo: "Hôn đi! Hôn đi!". Hứa Úy một tay ôm eo tôi, tay kia nhẹ nhàng nâng cằm tôi, từ từ cúi xuống. Tôi e thẹn kiễng chân hưởng ứng. Đúng lúc đôi môi sắp chạm nhau, bất ngờ một đứa trẻ từ phía xông tới, húc mạnh vào hông tôi. Tôi loạng choạng ngã sấp xuống đất. "Đồ phụ nữ xấu xa, cướp mất bố của con! Mày đúng là đồ hồ ly tinh, tiểu tam!" Đứa trẻ gào thét với vẻ mặt đầy hận thù.
Hiện đại
Nữ Cường
Tình cảm
0