Kiếp sau tôi vẫn muốn làm người.

Làm chó thì phải ăn c*t mất!

Ngoại truyện: Góc nhìn của Lương Giai

Từ khi Miêu Miêu gửi cho tôi đoạn voice note dở dang,

Tôi đã đoán ngay cô ấy gặp chuyện chẳng lành, sống ch*t không rõ.

Tôi không kịp xin phép, lao thẳng đến nhà chú cô ấy.

Vừa tới nơi, thứ đón tôi chỉ là th* th/ể lạnh ngắt của cô ấy 💀.

Nhưng tôi chẳng nói gì, chỉ đòi xem điện thoại của Miêu Miêu.

"Chú ơi, chú cho cháu xem điện thoại của Miêu Miêu được không?"

"Điện thoại nó hỏng rồi, rơi xuống vực cùng nó rồi! Là tại chú, chú đã không bảo vệ được cháu!"

Ông chú khóc nức nở, khó lòng nhận ra ông ta có nói dối hay không.

Ngay cả dân làng cũng không rõ Miêu Miêu ch*t thế nào.

Tôi đòi xem vết thương, họ bảo tôi sinh sự.

Rồi đuổi tôi đi thẳng.

Chính điều này khiến tôi nghi ngờ.

Xuống núi, tôi lập tức báo cảnh sát. Kết luận cuối cùng là do cãi vã trong nhà, Miêu Miêu xúc động mạnh, tự sảy chân ngã ch*t.

Chú và dì cô ấy chỉ phạm lỗi sơ suất, không cấu thành tội.

Từ đó, tôi mới nghĩ đến việc tìm thầy bắt m/a giúp.

Trên diễn đàn tìm được liên lạc của một thầy pháp, sau khi trình bày sự tình, tôi m/ua từ ông ta thiết bị phát wifi và điện thoại giấy.

Ông ta nói: "Sau 7 ngày đem đ/ốt mấy thứ này thì sẽ gặp được bạn cậu. Nhưng tốt nhất nên nhờ người có thể chất linh dị đi xem trước."

"Không thì thể chất cậu yếu sẽ đoản thọ. Thôi, tôi giới thiệu cho cậu một người."

Vốn dĩ tôi cũng nửa tin nửa ngờ.

Nhưng khi thấy ông ta giới thiệu đúng streamer tâm linh mà Miêu Miêu thích nhất.

Tôi mới yên tâm lắp thiết bị phát wifi ở m/ộ cô ấy.

Nhờ sức lan tỏa của mạng xã hội, sự thật nhanh chóng phơi bày.

Chỉ không ngờ còn vạch ra thêm một vụ án mạng khác.

Còn việc tôi suốt ngày đòi Miêu Miêu trả n/ợ, thực chất chỉ muốn cô ấy h/ận tôi mà ở lại thêm vài ngày.

Miêu Miêu à, nếu nơi chín suối có linh thiêng, kiếp sau hãy đầu th/ai làm con chị nhé!

Chị đi chọn ngay cho em một ông bố gene tốt đây!

-Hết-

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm