Tiểu Thần Tiên Vô Sự

Chương 8

08/06/2025 11:33

「Em thật sự rất đáng yêu. Dáng vẻ lơ đễnh khi chưa tỉnh hẳn sau giấc ngủ trưa trong lớp rất đáng yêu, lúc tranh luận với anh bằng lý lẽ cũng rất đáng yêu, hát lạc giọng ở KTV càng đặc biệt đáng yêu, và em với mái tóc ngắn còn đáng yêu hơn nữa. Hình như anh đã đặt cho em một lớp filter, trong mắt anh em mãi luôn là tuyệt đối.」

「Em nói em và Bôn Bôn hợp nhau từ cái nhìn đầu tiên, nhưng có lẽ em không nhớ có lần bức tranh của em suýt rơi xuống hồ sen. Lúc đó anh không dám lại gần, đành nhờ Bôn Bôn chạy đến dùng chân giữ lại, rồi vội vàng dắt nó đi. Em thậm chí còn nhớ mặt Bôn Bôn, nhưng chẳng hề ấn tượng gì về anh...」

Nói đến đây, Tống Phong Hòa để lộ vẻ mặt tủi thân.

Còn tôi nghe những lời này đã hoàn toàn sững sờ.

Hóa ra Tống Phong Hòa đã gặp tôi từ trước khi vào cấp ba, và anh đã để ý tôi từ lâu như vậy.

Năm lớp 9, từ khi bắt đầu học vẽ, bà tôi - người hàng tuần đều đưa tôi đến lớp vẽ - đã qu/a đ/ời.

Tôi không biết cách nào giải tỏa nỗi lòng, chỉ biết mỗi khi rảnh lại chạy ra công viên gần xưởng vẽ.

Bà rất thích hoa sen, bà thường cùng tôi đến công viên vẽ đầm sen ấy. Năm bà mất, tôi đã ngồi ngắm đầm sen rất lâu nhưng vẫn không thể cầm bút vẽ được.

Nhưng tôi không ngờ rằng, Tống Phong Hòa cũng đã nhìn tôi rất lâu như thế, phải mất nhiều thời gian mới dám ngồi xuống bên cạnh tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu, nghiêm túc hỏi Tống Phong Hòa: "Còn sớm, anh có muốn đến dưới nhà em đợi em lấy vài thứ cho anh không?"

"Cái gì cơ?"

"Từ năm lớp 10 em đã bắt đầu vẽ anh rồi, đến nay đã được mười tám bức chân dung. Anh đã thắng Bôn Bôn từ lâu rồi."

Đôi mắt Tống Phong Hòa sáng rực, gương mặt đầy kinh ngạc.

Chú cún cũng thích so đo, nếu giành được nhiều tình yêu hơn, hẳn nó sẽ rất vui.

"Tống Phong Hòa, anh biết em ước gì vào sinh nhật không?"

Không đợi anh trả lời, tôi kéo tay anh, nhón chân hôn lên môi anh, đóng một dấu ấn.

"Điều ước của em rất mãnh liệt, cơn gió của anh cũng đủ mạnh. Giờ em đã thực hiện được, đến để hoàn thành lời nguyện."

Trong mùa hạ rực rỡ nhất, tôi đã nắm bắt được làn gió mùa hạ thuộc về mình.

————HẾT PHẦN CHÍNH————

[PHỤ TRƯƠNG 1: GÓC NHÌN TỐNG PHONG HÒA]

Tôi là bạn cùng bàn của Hạ Tế - Tống Phong Hòa.

Hoạt động phỏng vấn này do trường THPT Hằng Cao tổ chức phải không? Vậy nhất định phải đăng đoạn này lên fanpage nhé!

Mọi người muốn tôi nói về cảm nhận khi làm bạn cùng bàn ư? Nói cả ngày không hết đâu.

Trước hết nói về thời gian, mấy ai có bạn cùng bàn suốt ba năm cấp ba như chúng tôi! Người thì chia lớp do phân ban văn - lý, người thì thay đổi chỗ ngồi, người thì xích mích mà tách ra.

Tôi đây ba năm vững như bàn thạch, chưa từng cãi vã. Cựu học sinh tốt nghiệp xin chia sẻ bí kíp: Một nụ cười - Hai nhường nhịn - Ba đầu hàng, một bàn tay không vỗ nên tiếng, không mâu thuẫn thì không thể tách rời.

Thứ hai là chất lượng bạn cùng bàn:

Họa sĩ đại tài - Vẽ báo tường ba năm liền đoạt nhất

Ban học tập - Thành tích vững chắc thăng hoa lại còn kèm cặp bạn cùng bàn

Tài văn chương - Biên tập chính cho tạp chí của trường (À fanpage có thể liên hệ cô ấy biên tập bài, giá cả phải chăng)

Tính tình hiền lành, vui vẻ, tích cực... Ôi nhiều quá kể không xuể, cần thì tôi soạn thành file Word cho.

Vấn đề then chốt là duy trì mối qu/an h/ệ hợp tác chiến lược:

Ngoài trường học, hãy cùng bạn ấy đi thư viện thành phố học bài, công viên vẽ tranh dắt chó đi dạo, khám phá ẩm thực hẻm nhỏ, du lịch... Miễn là bạn làm được.

Kết hợp trong - ngoài trường, mối qu/an h/ệ mới bền ch/ặt.

À sắp quá thời gian ư? Tóm gọn nhé:

Hãy luôn nhớ khen ngợi bạn cùng bàn, cho bạn ấy sự tự tin và niềm vui lớn nhất!

Vì bạn cùng bàn là người đồng hành hơn 12 tiếng/ngày bên bạn, duy trì mối qu/an h/ệ tốt đẹp mới tạo vòng tuần hoàn tích cực, có tiềm năng phát triển lâu dài.

Hôm nay là ngày tôi và bạn cùng bàn quay trường làm hồ sơ đại học. Đúng vậy, chúng tôi chọn cùng một trường.

Chúc mọi người ở THPT Hằng Cao đều hòa thuận với bạn cùng bàn, thu hoạch được những kỷ niệm đẹp và một người đặc biệt thời cấp ba.

[PHỤ TRƯƠNG 2: BÍ MẬT CỦA TỐNG PHONG HÒA]

1

Sau thi cấp hai, ngày nào Tống Phong Hòa cũng dắt Bôn Bôn ra công viên, nhưng thường không gặp được người đang vẽ tranh bên đầm sen.

Sau hơn tháng, anh đúc kết được kinh nghiệm: Mỗi tuần gặp cô ấy khoảng hai lần, thường vào ngày trời mát, không mưa.

Thế nên anh luôn đúng giờ nghe dự báo thời tiết địa phương trên TV - App điện thoại không chuẩn!

Nếu mai là ngày đẹp trời, từ tối nay anh đã vui, lại băn khoăn chọn trang phục, cả màu dây xích cho Bôn Bôn.

Cô ấy hay mặc váy vàng và xanh dương, vậy anh sẽ mặc áo xanh dương còn Bôn Bôn đeo vòng cổ vàng.

Đáng tiếc là anh thường đứng phía sau ngắm cô say sưa vẽ, còn cô chưa từng ngoảnh lại.

Tống Phong Hòa gh/ét bản thân sao trước mặt cô lại nhút nhát thế. Dũng khí dồi dào bỗng hóa giọt nước, tích lũy bao ngày vẫn không thành dòng suối chảy vào tầm mắt cô.

Đáng tiếc hơn, lần nhặt tranh cho cô là tình cờ, hôm đó Bôn Bôn không đeo vòng vàng, anh lại đội mũ, nên cô không nhớ là đương nhiên.

Nhưng anh vẫn day dứt khôn ng/uôi.

2

Cận kề ngày nhập học cấp ba, Tống Phong Hòa lo lắng vì sẽ ít gặp cô hơn.

May mắn thay, anh suy luận được manh mối:

Học sinh cấp hai nghỉ hè sớm, hai người cùng tuổi hay gặp ở công viên → Cô ấy chắc cũng vừa thi cấp hai xong.

Khí chất toát ra → Khỏi bàn, nhất định là học sinh xuất sắc hoặc có năng khiếu nghệ thuật.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
135.12 K
8 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 Tiểu Lỗi Chương 56

Mới cập nhật

Xem thêm