Ác Quỷ Thiên Thần

Chương 4

08/06/2025 13:17

Thật không thể tin nổi, hóa ra tên hắn là Trương Minh.

Hắn làm nghề môi giới bất động sản.

Tôi lục tung thông tin công ty, lấy được dữ liệu nhân viên, thậm chí chẳng cần dùng công nghệ cao siêu gì.

Chán phèo.

Đang lúc buồn chán lướt qua tài khoản của hắn, tôi phát hiện điều bất thường.

Mấy năm trước, thu nhập của hắn khá ổn, lương tháng cộng hoa hồng khoảng 30k.

Nhưng từ hai năm nay, thu nhập giảm mạnh, mỗi tháng chưa tới 10k.

Tuy nhiên tài khoản vẫn có khoản thu khác đều đặn 5k~30k/tháng.

Loại không đóng thuế.

Hmm, vậy thì tôi tỉnh ngủ rồi.

17

Tôi đang mải mê hack các tài khoản của Trương Minh.

Điện thoại bỗng vang lên tin nhắn WeChat từ Giang Ngưng.

Giang Ngưng: "Tối nay đối diện nhà chị yên ắng quá 'mặt cún' 'mặt cún'."

Tôi: "Haha."

Giang Ngưng: "Nghe các cô trên lầu kể chị ch/ặt đồ trong hành lang, chị bạn ơi, chị là anh hùng đó!"

Tôi: "Haha."

Giang Ngưng: "Tối nay gọi Ái Minh qua ăn cơm... đang lo sốt vó mà tới giờ vẫn chưa nghe tiếng đ/á/nh con."

Giang Ngưng: "Tôi hỏi Ái Minh sao bị phát hiện, đoán xem nào?"

Giang Ngưng: "Cậu bé kể hôm qua về nhà, mẹ bắt súc miệng, nhả ra cặn thức ăn!"

Giang Ngưng: "Tôi nghĩ bà ta đã nghi ngờ từ lâu... lại còn đổ ngay cho tôi."

Giang Ngưng: "Alo alo, còn sống không? Cái 'haha' vừa nãy là bot trả lời à?"

Tôi nhìn chằm chằm màn hình, sắc mặt nghiêm trọng.

Tôi đã phát hiện ng/uồn thu bẩn của Trương Minh.

Hắn b/án ảnh/video khiêu d/âm trên dark web.

Trong đó có cả video Giang Ngưng đang tắm, tôi xem kỹ rồi, không phải AI deepfake.

18

Trương Minh có nguyên một folder ảnh/video được định giá rõ ràng.

Toàn ảnh 📸 lén, mở vài file ngẫu nhiên thấy ng/uồn gốc đa dạng: từ nhà dân, nơi công cộng đến khách sạn.

Lý do để ý đến Giang Ngưng vì đang thấy hắn chat b/án video của cô ấy.

Thực ra Giang Ngưng đã 27 tuổi nhưng nhìn trẻ con, nên hắn dựng chuyện đây là nữ sinh 18 tuổi đi làm thêm tại tiệm bánh Tây, kèm vài ảnh cô ấy làm đồ ngọt.

Dựng xong nhân vật liền mặc cả giá với khách.

19

Tôi tỉnh táo lại, Giang Ngưng vẫn đang liên tục nhắn tin.

Giang Ngưng: "Mai ăn bánh xèo tui làm nha? Ngon lắm đó."

Giang Ngưng: "Tôi pha loại nước mới, qua nếm thử giúp nhé?"

Giang Ngưng: "Ngủ rồi hả? Thôi mai thấy tin thì qua ăn nha, tôi đãi. Ngủ ngon."

Giang Ngưng: "Gấu trúc Phi Vân đang ngủ.JPG"

Tôi mỉm cười, hack vào camera nhà cô ấy và phá hủy nó hoàn toàn.

Nghĩ vẫn chưa yên tâm, tôi tiếp tục đột nhập dark web đó.

Nực cười là cái trang t/ởm này tưởng mình bảo mật tốt, thực ra dễ đ/ập phá.

Nhưng tải danh sách user cần chút thời gian.

Thiết bị của tôi đều bị lão già tịch thu, phải nâng cấp con laptop cũ kỹ này.

Vì hack vào website hay máy tính người khác thì dễ, khó là không để lại dấu vết.

20

Hôm sau tôi đến tiệm Giang Ngưng ăn, thăm dò xem cô ấy có qua lại gì với nhà đối diện không.

Giang Ngưng kể mới dọn vào tưởng gặp cặp vợ chồng tốt bụng.

Trương Minh trông rất bình thường, còn nhiệt tình giúp cô ấy dọn đồ vào nhà, lắp tủ...

Lúc đó vợ hắn là Diêu Ngọc cũng có mặt, nhưng ở trong toilet rất lâu...

Tôi hỏi: "Hắn có hỏi cô sống một mình không?"

"Đúng... Hắn còn dò hỏi gia đình tôi, nghe nói người nhà không ở gần liền bảo có việc cứ tìm họ giúp."

Tôi: "Sao lại tiết lộ chuyện đó với người lạ?"

Cô ấy thở dài: "Giờ thì tôi hiểu rồi, họ có ý đồ đen tối."

Tôi ngạc nhiên, tưởng cô ấy đã biết chuyện.

Hóa ra cô ấy nói: "Họ nghĩ chúng ta dễ b/ắt n/ạt thôi. Còn các cụ trên lầu cũng lớn tuổi rồi."

Tôi biết nói gì đây, chỉ có thể nghĩ cô ấy vẫn chưa hiểu thế nào là á/c nhân.

Nhưng mà nói chung, người bình thường đâu nghĩ được vậy.

Tôi chuyển đề tài: "Mấy ngày tới tôi bận dự án lớn, nhớ để phần cơm nha."

Cô ấy đồng ý.

21

Mấy ngày này tôi cày cuốc nâng cấp máy tính, tải dữ liệu user từ dark web.

Cơm nước đều do Giang Ngưng mang qua.

Nhà đối diện cũng không ngồi yên.

Họ rảnh rỗi tung tin tôi là streamer phản cảm, còn là 'gái gọi' trong tòa nhà.

Càng về sau còn bịa thành tôi là tiểu tam bị chính thất đ/á/nh gh/en, phải dọn đến đây trốn.

Hội đồng cư dân đến hỏi thăm, nhưng tôi đeo tai nghe chống ồn không nghe thấy họ gõ cửa.

Chủ nhà gọi điện hỏi: "Em có trả phòng không? Trả lại cọc và tiền thuê nhé."

Tôi ngạc nhiên hỏi có chuyện gì.

Anh ta kể chuyện nhà đối diện bịa đặt, nhiều phụ huynh trong khu sợ ảnh hưởng con cái.

Anh ta lo lắng khuyên tôi đừng làm chuyện dại dột.

Nghe một hồi, tôi chợt hiểu: "Anh sợ em t/ự t* trong nhà à?"

Anh ta thở dài: "Anh biết tin đồn thất thiệt này nguy hiểm thế nào."

Tôi bật cười: "Anh yên tâm, em làm freelancer, qu/an h/ệ đơn giản, không đến nỗi vậy."

Anh ta vội nói "tốt quá", chỉ cần tôi chịu được áp lực, anh sẽ đứng ra giải quyết với hội đồng và ban quản lý.

22

Máy tính đã nâng cấp xong.

Đã đến lúc săn mồi.

Tôi bước ra khỏi phòng hít thở không khí, thì gặp ngay Trương Minh đối diện.

Trước giờ không để ý, giờ nhìn hắn còn x/ấu hơn ảnh chứng minh thư...

Phải nói sao nhỉ? Toát lên vẻ nhờn nhợn, đôi mắt ti hí mang nét khiếm nhã bẩm sinh.

Hắn chỉ mặt tôi ch/ửi bậy.

Tôi: "?"

Hắn: "Cút khỏi khu này mau!"

Tôi giơ ngón giữa đáp lễ.

Hắn tức gi/ận xông tới, tỏ vẻ lợi dụng ưu thế giới tính để đe dọa tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Cái Chết Cũng Biết Yêu

Chương 11
Tôi cứ ngỡ mình đang du lịch tốt nghiệp cùng bạn bè. Cho đến khi khách sạn nơi chúng tôi nghỉ chân… bắt đầu phát sóng. Một chuyến đi tưởng như bình thường bỗng biến thành cơn ác mộng. Nhóm bốn sinh viên, ba nam một nữ, chọn nghỉ lại một khách sạn lưng chừng núi sau ngày dài mệt mỏi. Đèn sáng, sảnh trống, không một bóng người. Nhưng kỳ lạ hơn: chỉ có Tư Yến cảm thấy bất an. Và rồi cậu phát hiện mình không còn ở thế giới thực, mà đã bị kéo vào Odome - một trò chơi livestream kinh dị, nơi mạng sống là phần thưởng, còn tình yêu… là vũ khí. Phòng 305 là cánh cổng. Hạo Ngôn là hồn ma của một sinh viên mất tích ba năm trước, trở thành “mục tiêu” cần chinh phục. Nhưng càng tiến sâu vào mối quan hệ ma mị ấy, Tư Yến càng nhận ra mọi quy tắc đang vỡ vụn: bạn bè dần biến mất, hiện thực bóp méo, kịch bản bị thao túng bởi khán giả vô hình. Khi ranh giới giữa “tình yêu để qua màn” và “tình yêu với kẻ đã chết” dần mờ đi, Tư Yến buộc phải lựa chọn: Yêu để sống. Hay phản bội để thoát. “Em nói yêu tôi, nhưng lại luôn bảo vệ người khác.” “Hạo Ngôn... anh không phải là trùm cuối. Anh là trò chơi.”
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
0
Hiểu ngầm Chương 8