Phương pháp Danshari

Chương 5

06/06/2025 10:37

Cuối cùng, cậu cũng tìm được lý do hợp lý để chia tay tôi và đến bên Lý Tĩnh Thư."

"Tôi sẽ không ngừng tự vấn bản thân, không biết mình đã làm sai điều gì, hay vì không đủ tốt nên cậu mới từ bỏ tôi."

Tôi bật cười,

"Có lẽ tôi sẽ trầm cảm mất thôi, cậu biết không? Nhưng tất cả những điều này, chỉ đơn giản vì cậu không đủ yêu tôi, và đã lên kế hoạch từ trước rồi."

Tôi ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt anh,

"Thật sự tôi không thể hiểu nổi, Phó Thần, chúng ta bên nhau gần ba năm, tôi còn thầm thích cậu một năm. Tôi tự hỏi mình đã làm gì sai để cậu đối xử với tôi tệ như vậy? Chỉ vì tôi thích cậu?"

Gương mặt vô cảm của anh cuối cùng cũng thoáng chút hoảng lo/ạn.

"Anh... lúc đó anh..."

"Phó Thần, thôi vậy đi. Thực ra hơn một tháng nay, tôi cảm thấy mình đã quên cậu gần hết rồi. Nhưng tôi sẽ không tha thứ cho cậu đâu, cả đời này không bao giờ. Thôi nhé. Đừng tìm tôi nữa."

Anh nhìn tôi một lúc lâu,"Em chắc chứ?"

Tôi gật đầu.

"Được." Anh thở dài,"Vậy thì chia tay thôi."

Tôi cười khẽ, gật đầu rồi đứng dậy bỏ đi.

7

Hôm sau, tôi tranh thủ giờ nghỉ trưa đến nhà Phó Thần, dọn hết đồ đạc của mình về.

Chiều tối, tôi gọi điện cho anh.

"Alo, chìa khóa nhà anh tôi để trên bàn trà rồi. Chìa khóa nhà tôi, bao giờ anh trả?"

Anh im lặng một hồi lâu,"Em thực sự muốn thế sao? Vũ Hàm. Nếu em không muốn chia tay, chúng ta vẫn có thể tiếp tục."

Tôi bực bội,

"Anh đừng tránh né vấn đề. Tôi hỏi chìa khóa thì trả lời chìa khóa đi. Tôi đã quyết định rồi, đừng lo, từ giờ tôi sẽ không làm phiền anh nữa. Và nhớ cho kỹ, là tôi đ/á anh nhé."

"Vũ Hàm, anh xin lỗi."

"Phó Thần, dù anh nói vạn lần xin lỗi cũng không xóa được việc anh là kẻ tồi tệ. Vứt chìa khóa đi, tôi sẽ đổi ổ khóa."

Cúp máy xong, tôi xóa hết mọi liên lạc của anh, kể cả bạn bè anh.

Mấy ngày sau, tôi nhận được tin vui: đơn xin chuyển công tác của tôi đã được duyệt.

8

"Mẹ, con không muốn ăn món này."

Tôi nhìn bát canh đậu hũ thập cẩm trên bàn, thở dài.

Về quê gần hai tháng, bố mẹ đã làm tôi tăng 3 cân.

Thế là hai vị quyết định cho tôi ăn kiêng.

"Ăn đi, mẹ còn cho thêm thịt vào đấy.

"Ôi... Bố ơi, con thực sự không muốn ăn."

Cốc cốc cốc...

"Ai đấy?" Tôi đứng dậy ra mở cửa.

Mở cửa xong, tôi đứng ch*t lặng.

Phó Thần g/ầy hẳn đi, vẻ mặt tiều tụy. Thấy tôi, anh nở nụ cười ngượng nghịu.

"Vũ Hàm."

Tôi nhíu mày,"Phó tổng, đây là..."

"Ai thế?" Bố tôi đi ra sau lưng.

"Cháu chào bác. Cháu là bạn... của Vũ Hàm, đến thăm hai bác."

Bố tôi liếc nhìn tôi đầy ẩn ý rồi mời anh vào nhà.

"Cháu mang chút quà biếu hai bác."

Tôi nhướn mày chặn anh lại, quay sang nói với bố:

"Bố ơi, bạn con đến bàn công việc. Con ra ngoài một lát nhé."

Nói rồi tôi xỏ giày, xách theo túi quà định ra ngoài.

Anh giữ tay tôi.

"Cứ để quà lại đây."

Tôi gạt anh ra.

"Thôi khỏi, lại phải đáp lễ, phiền lắm."

Tôi nhét túi quà vào tay anh, dắt anh xuống lầu.

"Phó tổng, có việc gì? Đến mời dự đám cưới à?"

Anh mệt mỏi nhìn tôi,"Sao về quê không báo anh? Anh phải hỏi rất nhiều người mới biết em về."

Tôi liếc anh một cái.

"Không cần đâu. Nói đi, có việc gì?"

Anh đặt túi quà xuống, nắm tay tôi,"Vũ Hàm, anh nhớ em."

"Hừ." Tôi gi/ật tay lại,"Phó tổng đùa vui thật."

Anh lắc đầu, giọng đầy bi thương,"Không, anh không quên được em. Dù cố thế nào cũng không thể."

Tôi quay lại, liếc nhìn anh từ đầu đến chân.

"Không quên được? Có gì mà không quên? Lúc trước tôi đối xử chân thành với anh thế mà chưa đầy hai tháng đã quên gần hết, giờ thì sạch sẽ rồi."

Tôi cười châm biếm,"Tình cảm ít ỏi anh dành cho tôi, chắc một tuần là quên sạch."

"Không phải thế." Mắt anh đỏ hoe,"Vũ Hàm, trước đây là anh m/ù quá/ng. Em gi/ận là đúng, không sao, anh sẽ từ từ đền bù, anh đợi em hồi tâm."

"Anh bị đi/ên à? Hay Lý Tĩnh Thư lại đ/á anh rồi?"

Anh lắc đầu.

"Phó Thần, ba năm bên nhau, tôi đã đề nghị anh ít nhất ba lần về thăm bố mẹ tôi. Nhưng anh luôn viện cớ. Giờ lại muốn đến?"

"Anh xin lỗi."

"Tôi không chấp nhận. Cút đi."

Bỏ mặc anh đứng đó, tôi lên lầu.

Anh đã từng có cơ hội, nhưng tự anh không trân trọng. Phó Thần à.

Hãy biến đi. Tôi vẫn sống tốt dù không có ai, thậm chí còn tốt hơn.

9

Một tuần sau, tôi lại gặp Phó Thần.

Hôm đó, thấy Phó Thần đứng trước cổng công ty, ôm bó hồng rực rỡ dựa xe, ánh mắt lấp lánh nhìn tôi.

Thấy tôi, anh vội chạy tới đưa hoa, xách túi giúp tôi.

Đồng nghiệp xung quanh đều tò mò nhìn, tôi thở dài đành theo anh đi.

"Tuần trước tôi nói chưa đủ rõ?"

Anh cười,"Rõ, nhưng anh cũng đã nói, anh sẽ đợi."

Tôi nhíu mày,"Phó Thần, anh đang diễn trò gì thế?"

"Không, anh chỉ muốn đuổi theo em lần nữa."

Tôi bực dọc.

Anh móc trong túi ra một hộp nhỏ, đưa cho tôi.

"Nhẫn anh đặt đã tới rồi, em xem có thích không."

Tôi nheo mắt,"Ý anh là gì?"

"Không có gì, chỉ muốn tặng em chiếc nhẫn."

"Đã chia tay còn tặng nhẫn, không ổn đâu."

"Vậy thì quay lại."

Tôi phì cười,

"Anh đúng là khôi hài. Sao anh có thể dễ dàng nói ra câu đó? Không phải anh là người từ bỏ tôi sao? Tại sao chia tay do anh nói, quay lại cũng do anh quyết?"

Anh ngẩng lên, ánh mắt đầy xót xa,

"Anh xin lỗi, Vũ Hàm. Lúc đó... đầu óc anh rối bời, đúng là tệ hại. Nhưng anh sớm nhận ra, người anh yêu là em."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Điên Cuồng Vì Em

Chương 55.
Bị bạo lực học đường một cách ác liệt, tôi đã lấy hết can đảm tìm đến tên sát nhân hàng loạt đang chạy trốn khỏi sự truy nã của cảnh sát. Gã ta đưa đôi mắt như sói đói nhìn tôi, bàn tay xăm trổ kẹp điếu thuốc, bên cạnh còn treo mấy con dao dính máu khô, nhếch môi khinh khỉnh. Tôi run rẩy như thỏ nhỏ, trong lòng đã sợ muốn chạy đi, cầm trong tay xấp tiền nát nhăn nheo mà mình tích cóp được, gần như van nài: "Anh, xin anh giúp tôi." Gã còn chẳng thèm nhìn. "Muốn thuê tôi thì nhiêu đó không đủ đâu. Nhóc con, không muốn ch.ết thì chạy nhanh đi." Tôi rơm rớm nước mắt nhìn gã. Gã đã động lòng. Gã nói, gã là đồng tính, nếu tôi chịu lên giường với gã thì lũ bắt nạt kia sẽ biến mất khỏi thế giới. Mẹ tôi bị lũ khốn nạn ấy hại chết. Dù có hoảng sợ thế nào thì lòng hận thù đã dâng đến đỉnh điểm, tôi cắn răng đồng ý, ngủ một đêm với gã. Vì một đêm điên cuồng này, gã sát nhân ấy đã dùng cả đời để bảo vệ tôi. **** Cảnh báo: Truyện theo hướng tâm lí, má.u me, u ám nặng đô, có tra tấn bạ.o lực, gi.ết người. Tâm lí yếu xin cân nhắc trước khi đọc. ***** Vui lòng không đánh đồng thế giới trong truyện và ngoài đời. Không cổ xúy các hành động trong truyện, xin cảm ơn!
5.14 K
6 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
7 Tiểu Lỗi Chương 56
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm