Tiếng Giáng quay sang nói khẽ vọng dòng suy mình.
Lúc ăn cơm, phía đối ăn chị dâu, miệng ngừng nói.
「Anh tin chia hòa bình đâu, nói em, em thèm đáp lại.」
Chị dâu đưa bát canh, đỡ lấy rồi ngẩng trai, 「Vừa rồi ư? Không đâu.」
「Không lạ, rõ ràng tỏ thái độ ta, bảo đừng lời, hừ hừ.」
Tôi cảm thấy nghi hoặc, 「Em nào tỏ thái độ rồi?」
「Vừa rồi đó, cúi đầu đó, nói rằng, lạnh tiền ai dám em. Anh em cảm thấy dày mà bao năm chưa từng thấy lại quay về.」 dâu nhịn được cười, véo nhẹ má anh.
Tôi đũa tôm khô canh, 「Vừa rồi em đang xin lỗi anh, em nói ấy, cũng nói.」
Anh cúi tôi, hỏi ý, 「Rốt cuộc sao chia vậy, nói sao?」
「Không nói, sự lớn, đơn tiếp tục nữa.」
Anh lần, cuối cùng nói, 「Ừ, vậy thì gọi anh.」
6
Tối hôm đó về nhà, Giáng, sự tình đủ chuẩn, kỷ niệm, ngày lễ lớn nhỏ thiếu.
Giày túi hiệu, son môi, nước hoa hay trang sức, nỡ để ký túc xá, nhà dành tủ kính lớn cả bức tường, ngay ngắn từng món bên trong, hạt bụi.
Những chai nước hoa hết tuýp son rỗng, để đó làm kỷ niệm.
Trước đây thắc mắc, Giáng bận rộn công vậy, sao luôn được xu nhất mùa lấy được tôi, đến trợ lý cực giỏi giang.
Không riêng tôi, đối nhau cũng chọn trúng tim đen họ.
Vừa dọn dẹp những này, cảm thấy mình chút đáng thương.
Mỗi Giáng đưa những món lớn được gói tinh xảo, bản thân bên không.
Chút đạc sẽ để ý, cũng cần tính toán chi li mà lại.
Tôi cũng mỗi món do sở thích hoạt ngày mà cẩn thận chọn lựa.
Cà vạt, nước hoa, tiền, chưa qua.
Tôi gom cả đạc lại, tường thì nhiều, nhưng thùng giấy, cũng vậy, liên hệ m/ua b/án hết những thể.
Chỉ vài ngày sau, thùng mấy sót lại.
Số tiền được, chuyển thẳng tài khoản để quyên góp.
Bạn cùng lại quán đợi đến đón, nhỏ, điều kiện gia đình tốt, rất ngây thơ.
Nhưng đầu gặp nhăng đào hoa, học được, lại học được uống nói ch*t năm bữa, quên hẳn đi.
Tôi dọn dẹp xong vội đến quán trước, 8 tối, đông nhất, ngồi ghế cao nổi bật quầy bar.
Tôi đến ngồi cạnh ấy, tiến bộ, khóc.
Nhanh chóng gọi loạt uống nồng độ cồn thấp, bày trước mặt, ngăn định tự gọi đồ.
Thời sống hơi mơ màng, để lại đống bài tập công việc.
Tôi máy tính bảng bên cạnh xử lý dữ liệu thí nghiệm, để ý thời qua lại, đến vỗ vai, quay ồn ào, đầu óc liệu, gắng sức phục vụ quầy trước mặt.
Tôi đang ngồi ngay quầy bar, ý đi vòng qua, khay ly chất lỏng màu xanh.
Mãi nghe rõ, 「Có quý ông mời cô.」
Phản ứng đầu tiên lực, nhưng cũng lười để ý, ra hiệu tìm nào đó để ly.
Nghiêng đầu nhìn, vạt áo bạn cùng ba lô vẫn quấn nhau, rạp bên cạnh chơi Candy Crush cách đờ đẫn.
Hỏi về ký túc không, lắc lại tiếp tục xử lý báo mình.
Lúc để ý, quanh dần thưa thớt, qua ồn nhất, nhạc cũng đổi thành bản piano nhẹ nhàng, xoa xoa thái dương, bạn cùng bên cạnh đỏ ngủ say.
Tôi thu dọn đạc, trước hết gọi thoại.
Không ngờ nghe thấy phía tây cũng khướt đang nói, giọng quen quen.
Nhân quán cúi xuống trước hỏi liên hệ ai đến toán, giọng nghe rất buồn, nghẹn ngào. nghe em, sẽ nghe đâu, em gọi cũng máy…」
Mí giật, dưới ánh mờ kia, khuôn nửa che nửa lộ nhuộm hồng, càng thêm bạn cũ Giáng.
Nhân cầm mình bảo nhập ngồi đọc từng một, Giáng từng nói đó làm từ hồi cấp bao năm chưa đổi.
Quán yên tĩnh từ lâu, tiếng loa ngoài kia rất rõ ràng.
「Cạch」 tiếng, giọng trẻo hơi trầm, 「Alo?」
Cô nghe thế, cầm lấy đưa lên miệng, 「Chu Giáng! Em rồi, Giáng!」
Người phục vụ tranh thủ giải 「Xin ngài bạn không, đang đây, chúng sắp cửa, ngài xem tiện qua không?」
Bên kia lặng lúc, mở miệng vẫn ngắn gọn, 「Địa chỉ.」
Tôi đỡ bạn cùng rời quán bar.
7
Hai tuần bận rộn, đôi chí mình đang bận chồng việc, bị đẩy đi.
Cuối tuần, ra thư viện, ngờ phát bên cột trước cổng đứng tôi, dựa vẫy lười nhác tôi.
Tôi bước tới, sao lại đến đây?」
Anh véo nhẹ gáy tôi, đến em sự xảy ra tin nhắn lời, thất tình học học tiểu học chơi trốn tìm à?」