Tên của bạn, tâm sự của tôi

Chương 6

08/06/2025 23:34

Lần mặt, cậu ấy kê ghế ngồi cạnh tôi, đặt lô lên bàn: ơi, từ nay theo xin việc."

Vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo pha ngang tàng, Cố như đúc.

Tôi mỉm cười đáp: công đấy."

Tề cười "Trùng hợp thế? cũng đây."

Respect!

Tề "cuồ/ng công việc" chính hiệu!

Về sau mới biết, trai ông chủ khu xuống cơ sở nghiên c/ứu thị trường.

Hai như những nhà khổ hạnh, đêm cắm làm việc.

Rốt cuộc cùng ăn cơm hết date, nửa đêm ngộ đ/ộc phẩm.

Nếu được chọn, đến Bệ/nh tỉnh.

Nhưng nhờ công này, phòng quyết chọn tốt nhất, còn xin được phòng VIP đôi.

"Hai đứa ăn chung cơm tối nên ngộ đ/ộc." ôm giải thích với Cố Tả, ra mặt lúc khó "Cơm cà chua trứng ăn tí, chắc do món xào lạc..."

Cố đợi cậu nói hết, quay người mẫu thức ăn cho y "Kiểm tra kỹ món cà chua trứng."

"Bác ơi, ăn cà chua thôi, nên kiểm tra món ạ." ôm than Cố vừa y cậu khám, vừa vào phòng bệ/nh.

Đi được vài bước, nhịn được: "Bạn trai bé này biết ứng thịt sao?"

16

Tôi nằm trên giường ngắm pháo lấp lánh ngoại ô.

Thì ra Tết cận kề.

Cố bước vào lúc ấy, sau lưng đoàn bác sinh dài dằng dặc, lên chức phó khoa ngoại.

Anh đeo khẩu trang: "Tôi Cố bác phụ trách giường hai cứ tôi."

Nhập ngày, cùng truyền trong phòng.

Mỗi lần tuần, Cố đều hỏi tình hình hồi phục.

Có lần y tiêm, quay mặt nhăn nhó lúc bước vào.

Ánh nhau, co rúm người, y "Để tôi."

Anh tay tôi, tay kia cầm kim, cúi sờ vị trí tĩnh mạch: đâu."

Hàng mi cong vút chớp dưới đèn dịu dàng.

Mỗi lần mắt, tim lại thắt một nhịp.

17

Hai nằm viện, suốt cho bạn gái, tình trẻ trung khiến mặt.

Biết cậu bạn trai tôi, thái độ Cố dịu dàng hẳn.

"Chị Khương, người thích sao?" vừa truyền vừa hỏi.

Tôi suy nghĩ: "Từng có, nhưng mình xứng."

Tề bật cười: "Thời nay còn ai xứng xứng? Nói xứng lý do ngụy biện! Người ta ăn uống lành mạnh 5-10 năm, nhưng cấm nướng, lẩu, nước ngọt thì làm gì?"

Tôi luôn mình đủ tốt."

Cậu nghiêm "Doanh số top thành quả nỗ lực, nhưng dồn tâm huyết như thế cho tình yêu chưa? Nếu chưa, từ bỏ?"

Bị sinh kém 5 tuổi giảng đạo, nhưng cậu nói sai.

Chỉ biết Cố vậy không?

Tề ngừng: Khương với bác Cố... quá sâu nặng lắm không?"

Tôi gi/ật mình, luôn giữ cách bác nhân, cậu biết?

Tề liếc nhìn, hồ hởi như thám phá án: "Em rồi."

"Thấy gì?"

"Có lần ngủ bác Cố vào tuần phòng. ấy... ngón tay tóc chị..."

Trái tim như sét đ/á/nh, lóe sáng giữa đêm đen.

Cố Tả...

"Khi nhìn chị, nỗi trong bác sĩ. Không chọn ấy, đến ông như còn xiêu lòng."

Tề giấu nổi phát hiện, ở phòng VIP giờ không? Bệ/nh công đâu quả, trà phẩm chức năng cao cấp thế này. Để ngại, ấy cho phần hệt."

Những sau cậu, nghe nữa.

Lòng quặn đ/au.

Như sợi dây chun kéo giữa hiện lý tưởng, sắp đ/ứt phựt.

18

Sáng 30 Tết, xuất viện.

Cố chạy vào phòng.

Tề khéo léo đi.

Chỉ còn hai tôi.

Vừa xong mổ, blouse còn cài. hoe nhưng vẫn tuấn tú khác thường.

"Em xuất rồi, bác Cố." Tôi dậy cười.

Anh nói, cười, nhanh.

Như điều muốn nói.

"..." Tôi mở lời, vòng tay ấm áp ôm vào lòng.

Mùi bạc pha cồn y tế ùa vào mũi hương vị mơ màng đêm.

"Hữu Hữu, để ôm nữa." Giọng trầm đục tai.

Sau đó, tự nhiên nói tạm biệt.

Lúc ấy nghĩ, tương lai dài rộng, hai đều thời gian.

Giá biết được đêm sẽ lên đường Vũ Hán, mọi khác.

19

Hạ báo tin, Cố viết đơn tình nguyện ra tuyến dịch.

Nhớ lại xuất viện, ngoảnh lặng trong phòng. Lời vang tai: "Hữu Hữu, mong ta còn lại."

Giờ bi thương ấy bởi khi biết mình sắp lao vào cuộc chiến sinh Sao nói cho tôi? Giá nói ra, khoảnh khắc ấy khác.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm