Tình Yêu Giới Hạn 20 Mét

Chương 6

12/06/2025 13:38

Tôi đặt tay cơ ng/ực hôn tim thình thịch.

"Tít tít tít"...

Tiếng chuông thúc giục bản thảo vang ngừng đầu...

Ngay sau đó, tối sầm lại...

Hình ảnh cuối cùng vội vã, tôi, dỗ tuyệt vọng rồi biến mất.

...

"Tỉnh tỉnh rồi!!! Ninh Gia, tỉnh rồi!" nhóm mặc áo blouse trắng vây quanh tôi.

Tôi đớn đầu: đang ở này?"

"Đây phòng trị liệu VR khoa n/ão của Viện nghiên c/ứu, cô quá nghiệm biết không?!"

Nhìn ánh lo lắng của họ, đớn vỗ vỗ đầu, cuối cùng nhớ tất cả.

14

Tôi năm trước để yên tâm viết bản, đã thuê dài hạn tại một homestay hoa.

Homestay nằm ở khu vực hẻo lánh, làng có mấy tên du mở Làng quê bé, mối qu/an tình cảm láng giềng phức tạp, luôn có bao che.

Khi phát chuyện này, đang laptop chứng kiến cảnh bọn chúng đ/á/nh tên Tối trả phòng đi, tính sau khi rời đi báo cảnh sát, góp chút ít xã hội.

Kết quả, kịp bước khỏi cửa homestay, anh cảnh hào quang rực rỡ đã tới nơi.

Hóa họ đã giăng hôm nay thu lưới.

Lũ du côn giãy giụa, quả du khách liên lụy. tích tắc nguy nan, một anh cảnh trẻ hào hoa phóng đã c/ứu tôi.

Anh b/ắn thương tên c/ôn đ/ồ, giải c/ứu khi đang làm con còn đỡ một d/ao.

Sau này, sự việc lắng được tặng danh hiệu cá nhân xuất chương hạng ba.

Tôi cảm ơn mấy lần, anh nghiêm túc chối.

Khi sống lại bình yên, năm sau, một tên bọn c/ôn đ/ồ được giảm án tù, lái xe trả th/ù Dã.

Phong trọng thương, sau phục nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh.

Tôi dùng hết qu/an cách, cuối cùng giành được cơ hội trị bằng công mới nhất để đ/á/nh thức anh.

Bạn sĩ y khoa làm ở viện nghiên c/ứu nói: pháp trị liệu VR này còn hoàn thiện, cần mạnh phối mới được, lý thuyết tỷ công nhưng rất rủi ro cậu!"

"Ninh Gia, nếu cậu đó, thì rất phiền phức!"

"Tôi đâu." quả quyết.

"Thứ có ơn với tôi, nếu lúc anh đỡ d/ao giúp tôi, giờ đã còn trên đời! Thứ hai, tạo, viết sách chục năm, mười triệu chữ đều do một tay viết, và khả tự chủ của mạnh thường."

"Quan trọng nhất là, còn có bảo bối nhạc chuông chuyên dụng khi viết nghe.

"Nếu phân biệt được hư, thấy thanh này chắc chắn tỉnh táo!"

Xét cùng thúc giục bản thảo phát sợ, ch*t quên được thanh này.

Sau khi thuyết phục, trải qua hàng loạt kiểm tra, nhóm nghiên c/ứu đồng làm tình nguyện viên, vô số hỗ trợ Dã.

Trước khi vào buồng khiển, trang nghiêm nói: "Tôi nhất phân biệt được mộng và thực, mọi yên tâm, về an toàn."

Ký ức cuối cùng hình ảnh mẹ dìu nhau, ánh đẫm gửi lời cảm ơn lời.

Ánh khiến tim nhói, khiến vào do dự.

Tôi khàn giọng: "Phong Dã... anh tỉnh chưa?"

Bạn Gia, sao cậu đã rất gắng động vỏ n/ão của đã tăng đáng kể..."

"Vậy... đã thất sao?" tim vỡ vụn.

Xung quanh phăng phắc.

"Tôi... đi gặp anh không?"

15

Bước vào phòng y tế, mình khóc.

Nhưng kịp tới gần Dã, đã đỏ hoe.

Trong đầu hình ảnh lo lắng, an lúc tỉnh lại.

Giờ đây anh nằm trên giường, gương điển trai góc vẫn đẹp nhưng khí.

"Phong Dã..."

Tôi vô cùng, giọt dài.

Nắm tay đưa quyết đi/ên rồ.

Tôi ngoài: "Tôi có lại lần không? nghĩ cách rồi!"

Lần này, nhất công!

Mở lần nữa, đang đứng khuôn viên đại học, đằng ồn ào náo nhiệt.

Một nhóm nữ vây quanh Dã, líu ríu hỏi han.

"Sĩ giảng công khai đủ, anh có thể..."

Phong đầy bất lực.

Đột nhiên anh thấy tôi: Gia!"

Giọng anh kinh ngạc, như lâu rồi gặp, thẳng qua đám đông, bước dài về phía tôi.

Tôi bỗng tâm điểm.

Ngước giàn "Phong Dã!"

Giữa thanh thiên nhau, kịp ứng thì anh đã kéo vào lòng.

"Xin lỗi mọi tránh ra."

Giọng anh trầm khàn, đầy nam tính nhưng lạnh lùng vô tình.

Thái độ của anh với nồng nhiệt, nhưng với cô gái khác lại hung dữ.

... Lần này đỏ mặt.

Tôi che mặt, cùng anh thoát khỏi vòng vây.

Góc vắng nắm tay tôi.

"Ninh Gia, đi thế?"

Từ lời biết được, hôm đã biến mất trước anh.

Theo cách nói của anh: Gặp nhiều chuyện quặc mức đổ vỡ, thêm chuyện lạ chẳng có gì ngạc nhiên.

Nên... anh lại có bình tĩnh chấp nhận.

"Sau đó, anh tới nhưng thấy."

"Ừ..." Giọng dần, dâng chút xúc động.

"Ninh Gia."

"Sao?"

"Có phải hôm anh áo trước, làm sợ không?"

"Không, đỏ như sao..."

Thực loại vô cùng đứng đắn, thấy anh chủ động áo còn vui kịp.

Phản ứng của khiến cười.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17