Tống mấy tháng chơi đã hại, từ rơi xuống vị trí khối.
Giáo bảng xếp bước lớp.
"Hạng nhất Mạnh Thư Nhan, nhì Hứa Tinh Lê, ba..."
Đến tên gần lớp được đọc, sắc càng càng nhợt.
Giáo lạnh cái, chậm rãi nói.
"Tống Mạnh Tuyết, xếp đồng bét lớp, đồng khối."
Hạng khối, tức rơi tận trăm mươi bậc, từ trở sinh trung bình yếu.
Mặt còn tí m/áu nào.
Trong đó Mạnh Tuyết vô phấn khích, hớn hở.
Dù chưa khỏi bét lớp, nhưng đã bét rồi.
Với số này, cố gắng lắm thì được trường đại bét.
Giáo hài nhìn tôi, khen ngợi: "Mạnh Thư Nhan rất tốt, cần cộng nhất khối, này tỉnh táo thế này, đừng mấy kẻ ng/u ngốc kia."
Câu nói này kim châm ta x/ấu phẫn nộ muốn ch*t.
Tôi nghe đọc, suy nghĩ lát.
Phát những được cộng điểm, phần giảm sút.
Ngược lại, được cộng tình yêu, vì chịu áp lực, dồn lực vọt, vượt qua mình.
Rõ ràng, vấn này, ý vị xa "Mọi thấy đấy, yêu đương ảnh hưởng hành, chỉ tỉnh táo mãi lên."
Khi nói câu này, ánh mắt sắc lạnh ta ngã khỏi ghế.
Tống hoảng lo/ạn.
Cậu từng nghĩ đi, nhưng kết quả bẽ thế.
Tống thử chuyện với Mạnh Tuyết, nghị hướng ta học.
Mạnh Tuyết bề ngoãn đồng ý, tràn đầy tin.
Cậu lạnh nói với các bạn chế "Kỳ đại chưa đến, chúng còn thời gian, Tuyết nhiều bộ, trong thời ngắn vài trăm vấn đề, mọi nhé."
Tôi thấy vậy bật thấy thật ngây thơ.
Nếu Mạnh Tuyết sự muốn ta đã 0, thậm chí làm còn án, nộp giấy trắng.
Bạn bao giờ gọi được giả vờ ngủ dậy.
Muốn Mạnh Tuyết túc, phải l/ột da.
Tống Mạnh Tuyết nhưng nhanh tuyệt điều đó bất khả thi.
Mạnh Tuyết vừa đã nói hiểu, nhưng để ta làm thì thậm chí còn hiểu.
Tống Mạnh Tuyết tranh cãi kịch liệt.
Mạnh Tuyết uất ức khóc nức nở, lao Thần: "Anh em được, em chỉ trông cậy anh thôi, anh từng nói em mà."
Tống ra, giữa lông thoáng nét mệt mỏi.
9
Hướng đi với Mạnh Tuyết khả đành chuyển hướng sang bản thân.
Tống dồn lực nhưng cố gắng hòa nhập khí chợt bỏ rơi.
"Lớp cuối sao nói với em?"
Tống gi/ận dữ văn phòng, bất mãn chất vấn nhiệm.
Từ Mạnh Tuyết làm đối cộng tình yêu, bỏ rơi cậu, bất kể động hay nào phớt lờ Thần.
Trước chất vấn, nhạo, giọng lạnh buốt: "Tôi tốn kẻ tối đa chỉ đạt được đại học."
"Sao, con đường chọn, đi thông hả?"
Mặt lập tức mét, nhưng nói nào phản bác.
"Em năng khiếu, cần thêm, chỉ khóa bù được."
Tống cố chấp nói.
Tống từ bỏ thói quen trốn đi đầy đủ.
Nhưng kiên trì chưa đầy đã sụp đổ.
Cậu hòa nhập được khí tập của lớp.
Trong cả lớp, ai nấy phấn đấu cho đại hồi hộp mong được trường đại nào.
Còn thì khác, cao đâu, vì phải chia cho Mạnh Tuyết, sự lựa của ít hại.
Bạn bè tiếp xúc, các môn phớt lờ câu hỏi của cậu, mọi coi khí.
Cậu họ đã mất đi nguyên tắc cơ bản trong tiếp, con vịt con xám xịt x/ấu xí lạc đàn nga.
Khi bố Mạnh Tuyết làm đối cộng tình yêu, mọi khen chiến binh tình yêu thuần khiết.
Nhưng giờ trò của tất cả.
Ngay cả những sinh khóa dưới non dần tỉnh lượt xóa những ngợi tình yêu Mạnh Tuyết - Thần.
"C/ứu, trước kia n/ão vấn à, đi tình này."
"Tình yêu phải nhau Sao Mạnh Tuyết kéo nhau chìm xuống vậy?"
"Bạn trên tiểu thuyết trở sự nổi chút nào."
"Chỉ thấy rất ng/u ngốc Đứng khối, tốn bao tâm huyết, chia cho Mạnh Tuyết, những ngày tháng cốc..."
Nghe những bàn tán trong trường, ngày càng bứt rứt.
Và sự việc nỗi bứt rứt của chuyển h/oảng s/ợ.
10
Chuyện số của tai Trương Thúy Phương.
Người mẹ đơn từ quê lên này, vì con trai được dục tốt nhất, đây, vả cả đời, đặt hy thấy của bệ/nh chưa khỏi đã tức gi/ận nhập viện ICU ngay lập tức.