Thiên vị

Chương 1

27/06/2025 06:56

Người cưới một thể được.

Tôi hiểu chuyện, quyết tâm trở thành vật trang trí biết im lặng để nhận tiền.

Chỉ là... tại hẹn hò dẫn tôi, còn bắt ngồi lên đùi anh?

Người mắt hoe, giọng uất ức: "Dung thể đặt xuống được sao?"

Dung thẳng thừng bế lên kiểu chúa...

1

Nửa khi buổi lễ hôn bắt đầu, chị gái Uyển mặc váy cưới trắng xông trường, dẫn vị hôn phu Tống bỏ trốn.

Mọi quá đột ngột.

Khiến đầu óc vẫn còn trống rỗng.

Đứng đám nhân khách mời đang chờ xem trò cười, đờ đẫn gỗ, kịp ứng.

Mẹ liền vui, nói: khó khăn lắm đàn ông thích, nhường chị đâu?"

Bố đó bảo: "Con xem, mày ủ rũ xui đàn ông thì sống nổi à?"

Chị nhảy hùa, hạt dưa cười khúc khích:

"Từ Nhược đừng cố mạnh nữa, muốn khóc thì cứ khóc đi, chị đảm cười ha ha ha..."

muốn khóc, nhưng bóng dáng Tống Uyển tựa rời đi, vẫn khỏi cay mắt.

Từ nhỏ đến lớn thế, thích, Uyển thẳng cư/ớp đoạt.

Kẹo đồ chơi thuở bé, bạn bè khi ngoại lệ.

Không ai đứng vệ tôi, ai vì lên tiếng.

Lần này, ngay trọng đại ngoại lệ.

Tôi nén mắt, xách vạt váy dạ hội, quay định rời đi.

Bỗng bên ngoài đám đông xao.

Một chiếc kín đáo từ từ dừng lại.

Bố lập trố mắt.

Biển số năm số 1, chó thấy phải vẫy ngồi xuống chúi chào.

Đó thừa kế gia tộc Dung.

Gia tộc ở kinh thành, chính gia tộc đỉnh cao nằm trên chóp kim tháp.

Với gia đình khá giả nhỏ tôi, đó leo thang trời tới nổi.

Sao đột nhiên ở đây?

Cửa mở, mặc đồ cao cấp hàng hiệu đen, hình cao ráo cúi bước xuống.

Anh thẳng băng qua đám đông đến tôi, rồi người, tôi.

Khoảnh khắc hạt dưa chị rơi xuống.

Tôi vô cớ trở thành bà chính thức.

Nghe nói, đại sư bói toán số một kinh thành nói rằng, tương lai định phải từ gia đình chúng tôi.

Chị ruột bỏ trốn định chung tôi.

Chị ngày mang th/ai kết hôn làm đăng ký.

Vậy nên chiếc ngọt này, rơi trúng đầu đ/ộc tại.

Chị nghiến răng nghiến lợi, gh/en tị đến mức muốn văn hộ tịch đến li ngay lập tức.

Bố thậm chí chút do dự, môi bước "Cái này, rể..."

Vệ sĩ lập kéo hai mét.

"Xin chúng tương khắc tất ngoại trừ thư Từ."

Bố mẹ: "..."

2

Nửa tháng sau, hành hôn lễ.

Trong nửa tháng này, biết được nhiều mật từ bạn chuyên buôn mình.

Lý do kết hôn tôi, một gọi vượng phu.

Hai vì, một thể được.

Khi bạn nói đến đây, hai chúng lập nhau, mắt rực.

Linh h/ồn buôn bùng ch/áy dữ dội.

Đây thuyết ngôn hóa thế này?

"Có phải tốt, đồng ý?"

"Dung đã tranh đấu qua chưa? Phản kháng qua chưa?"

"Nghe nói bà nội cưng chiều anh, cầu gì đáp ứng, c/ầu x/in bà nội sao?"

"Theo điều đã tranh đấu kháng qua."

"Rồi sao?"

"Anh ấy tìm một bói, nói vượng anh."

"Rồi nữa?"

"Mẹ tìm một bói, giỏi hơn ông nói vượng hơn mộng."

Được, cảm đây cuộc chiến huyền học vậy.

thể được.

Tôi đương nhiên hiểu chuyện, đêm tân hôn về tắm xong, lập ôm một định khách.

"Em làm gì vậy?"

Dung cởi cúc áo sơ mi, nhướng mày, liếc đang nhanh c/ắt.

"Em làm phiền ngủ khách."

Tôi ngoan ngoãn đứng thẳng người, đi, gia tộc giàu đủ tiêu chuẩn biết bao.

Dung thong thả cởi cà vạt, bước hai bước đến tôi, kéo dây lưng áo ngủ tôi.

Anh biểu cảm tôi, nhưng dùng lực kéo về phía anh.

"Thầy bói nói rồi, mười hai đêm nay động phòng, sẽ gặp đổ m/áu."

Lúc đó đầu óc chắc vấn đề, lập ngẩng lên vội vã biện bạch.

"Không được được, động thì gặp đổ m/áu!"

3

Nói xong, nhận mình nói gì, bừng bừng.

Dung nụ cười, khóe môi cong lên, cười dịu dàng đến lạ.

Hơn nữa, cười đẹp quá, đơn giản khiến ta xao khô cổ mềm chân.

Khi tỉnh phát đang hai vạt áo bên hông Tu.

Gần dính ng/ực anh.

Tôi vội vàng muốn ra, nói: "Em chuẩn bị đi, còn sớm nữa."

Chuyện động gần thật sự làm nổi.

Hơn nữa tiệc tối ăn cùng bạn quá đà, vẫn căng tròn.

Tôi ngại cởi đồ Tu.

Liền thương lượng anh: "Hay là, chúng ta thuyết viết, c/ắt nhỏ m/áu lên ga giường?"

Như phá đổ m/áu mà.

Dung nhướn mắt tôi: được."

Anh ngón d/ao gọt trái cây.

"Dừng dừng này này, dùng m/áu anh..."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
5 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
11 Trường Nam Sinh Chương 11.2
12 Phúc Xà Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm